" Khụ khụ khụ..."
" Sao thế?" Cẩm Lý lo lắng, giúp Từ Phó Dương vỗ lưng.
" Anh... còn lịch trình mà?" Nhớ không nhầm, là đang quay show a!
" Ừ, dùng thời gian nghỉ trưa tới gặp em."
" Cái đó, anh ăn cơm chưa?"
" Chưa, đợi em tan học cùng ăn." Cẩm Lý chính đáng nói.
Từ Phó Dương:"..."
Cuối cùng cậu cũng thành thật dùng xe đạp đưa Cẩm Lý đi ăn.
" Gần trường em không có nhà hàng nào cả."
" Không sao, tới chỗ em hay ăn cũng được." Cẩm Lý không ghét bỏ nói.
Vào nhà hàng lớn, kiếm khoai rán rất khó nha! Bình thường, Cẩm Lý cũng là chỉ vào quanh mấy cửa hàng chiên rán nhỏ đặt khoai rán mà thôi.
Từ Phó Dương đưa Cẩm Lý đến quán ăn được coi như sạch sẽ nhất gần đó. Ngồi vào ghế, Cẩm Lý không kiêng kị gọi một đĩa khoai rán, lúc này mới chuyển menu cho Từ Phó Dương:" Em ăn gì thì gọi, bữa này anh mời, coi như là lời xin lỗi của anh."
Cái lý do xin lỗi này, được Cẩm Lý nói đến đàng hoàng chính đáng. Từ Phó Dương dù muốn từ chối cũng không thể nào từ chối được.
Từ Phó Dương nhìn Cẩm Lý ăn khoai rán, thắc mắc:" Nghệ sĩ không phải rất kị đồ chiên rán sao?"
" A! Không có, anh muốn ăn gì thì ăn thôi." Chế độ ăn kiêng, anh chưa bao giờ tuân theo cả.
"... anh thích ăn khoai rán lắm à?"
" Ừm, rất ngon mà."
" Nhưng ăn nhiều sẽ không tốt."
"..." Cẩm Lý trầm mặc không đáp.
Ăn ăn ăn, thời điểm ăn xong cách thời điểm tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815772/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.