Cẩm Lý chỉ chờ có thế, nhanh nhẹn tóm lấy cánh tay đang giơ lên kia:" Đưa tôi đi."
Người này sống khá gần phòng trọ của Từ Phó Dương, lúc trước cũng có từng gặp qua cậu vài lần, không ngờ chỉ vì lý do này, lại có thể cùng thần tượng tiếp xúc thân mật một hồi.
Cô thành thật đưa Cẩm Lý đến trước của phòng trọ của Từ Phó Dương, dù sao, đối với một fan thường mà nói, được tiếp xúc gần với thần tượng đã là quá mãn nguyện rồi.
" Cậu ấy thuê trọ trong này, nhưng không biết hiện tại có nhà không."
" Được rồi, cảm ơn." Cẩm Lý lễ độ nói.
" Vậy, em về trước nha!" Cô không có ý định làm phiền thân tượng giải quyết công chuyện, nói thêm với Cẩm Lý hai câu liền rời đi.
Cẩm Lý đứng trước cửa phòng trọ, tâm cao khí ngạo gõ cửa.
*cộc cộc*
Tiếng gõ cửa khô khốc vang lên, Từ Phó Dương vốn không có bao nhiêu mối quan hệ, ngoài chủ phòng trọ ra, Từ Phó Dương không thể nghĩ ra được người nào sẽ gõ cửa phòng anh giờ này.
Từ Phó Dương có chút mệt mỏi, rời khỏi giường, tiến ra mở cửa:" Bác không cần đem đồ ăn cho cháu đâu..." mà.
Chữ cuối cùng, bị kẹt lại trong cổ họng.
Cẩm Lý nhìn thân ảnh tiều tụy trước mặt, lòng không khỏi đau nhói:" Phó Dương..."
Phó Dương nhìn thấy Cẩm Lý bị dọa đến ngẩng người, lắp bắp:" Cẩm... lý..."
" Xin chào, tôi là..."
* Rầm*
Cẩm Lý còn chưa nói hết câu, đã bị cánh cửa phòng quạt cho một trận gió.
Từ Phó Dương cảm thấy, chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815769/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.