Như bao ngày bình thường khác, sau khi lăn lộn cả đêm với nhau, Khởi Linh tâm tình sảng khoái thức dậy đi làm, Cẩm Lý ngủ vùi đến trưa mới chịu tỉnh, ôm cái eo đau nhức rời giường, sau khi vệ sinh cá nhân thì ngồi ở sô pha phòng khách xem tivi, ăn khoai rán.
Cuộc sống trạch nam trở về với vị trí của nó.
Khởi Linh rất thích cuộc sống này, đơn giản bởi vì mỗi lần trở về nhà, mở cửa lớn ra, liền có thể nhìn thấy Cẩm Lý đang ngồi trên sô pha chờ mình về, nhẹ nhàng hạnh phúc.
Có điều, hôm nay lại phải để Khởi Linh thất vọng rồi.
Thời điểm Cẩm Lý đang nhàm chán ngồi trên ghế sô pha, ngoài cửa lớn liền phát ra tiếng động hỗn loạn, Cẩm Lý không mấy để ý, đơn giản vì nơi này thỉnh thoảng sẽ có một vài con chuột nhỏ chạy tới cần phải được xử lý, thường thường đều bị đám tiểu đệ đệ bên ngoài của Khởi Linh xử lý tốt.
Ai ngờ, anh còn đang gác chân ăn khoai rán, cửa lớn đã bị đạp hỏng.
Cẩm Lý cảnh giác nhìn về phía cửa.
Mọa, trẫm còn chưa đi tìm, bà ta đã tự tìm đến!!
Bà Khởi dẫn theo một đám người xuất hiện trước cửa, hung ác chỉ về phía Cẩm Lý, ra lệnh:" Trói nó lại, mang đi."
Cẩm Lý muốn phản kháng rất dễ dàng, có điều người ta đã tìm tới tận nơi, cũng bớt đi phiền phức, Cẩm Lý đặt đĩa khoai rán xuống, phất tay:" Không cần trói, tôi đi với bà."
" Cũng biết thức thời đó chứ!" Bà Khởi cảm thán:" Nhưng đừng tưởng như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815724/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.