Khởi Linh ở bệnh viện ba ngày liền kiên quyết làm thủ tục nhập viện, tiếng nói của Cẩm Lý tuy đã có giá trị hơn nhưng chính anh cũng không thích ở bệnh viện, vì vậy đồng ý hai tay hai chân cùng Khởi Linh trở về.
" Tôi giúp anh làm thủ tục xuất viện." Cẩm Lý vỗ ngực. Phiền phức của nhóc nhà mình, cứ để anh lo.
Khởi Linh lắc đầu:" Không cần, đã hoàn thành rồi." Đám Mạnh Tử cũng không phải cá cảnh, năng suất làm việc rất được, chuyện gì chứ làm thủ tục xuất viện có thể giao cho bọn họ.
Cẩm Lý liền tụt hứng:" Ò"
Có người giúp anh giải quyết phiền phức của y, anh vốn nên vui vẻ mới phải, trưng cái bộ mặt thất vọng ấy ra cho ai coi? Cho ai coi. Làm như uất ức lắm vậy.
" Đi thôi." Khởi Linh không nhanh không chậm nói, tay đồng thời nằm lấy cổ tay Cẩm Lý kéo đi.
Người này, không thể rời khỏi mắt y nửa bước.
Cẩm Lý để Khởi Linh tùy ý kéo mình đi, một trước một sau thẳng cho đến khi ra ngoài sảnh chính. Cẩm Lý nghe thấy tiếng gọi, đồng thời có một bóng đen nhào tới, tóm lấy vạt áo của Cẩm Lý.
" A Lý, đúng là anh rồi."
Cẩm Lý:"..." Bánh bèo nào đây.
Anh hoang mang nhìn tiểu cô nương trước mặt, vui vẻ hạnh phúc, nước mắt lưng chòng nhìn anh, tựa như gặp cha gặp mẹ vậy.
Cẩm Lý nghi ngờ hỏi:" Cô là...?"
" Em là bạn gái anh!" Một tháng qua cô đã đi tìm anh khắp nơi, chẳng hiểu sao, không nói không rằng anh liền biến mất, hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815714/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.