Ngươi có cảm thấy, thời gian 4 năm là một vấn đề hay không?
[ Không nha, đối với một người bị tim bẩm sinh, sống được đến 22 tuổi đã là kì tích rồi.]
Ha ha ha, cho nên trẫm phải cảm ơn ngươi rồi.
[...] Nó không cần, ký chủ giữ lại mà dùng.
---
Sau khi bình ổn lại cảm xúc, cũng là lúc quản gia đứng trước cửa phòng anh gõ cửa.
" Thiếu gia, bà chủ đã về, người có muốn xuống gặp không ạ?"
Cẩm Lý tắt máy tính, đáp:" Đợt chút."
" Vâng, để tôi xuống báo lại với bà chủ."
Mối quan hệ gia đình của thân thể này không hẳn là tệ, ba mẹ vẫn sẽ quan tâm đến cậu, nhưng bởi vì thời gian rảnh quá ít, nên khó trong việc bồi đắp tình cảm. Nói chung chính là không mặn không nhạt, vừa đủ nghĩa vụ.
Thời điểm Cẩm Lý bước xuống dưới nhà, có thể dễ dàng nhìn thấy người phụ nữ trung niên cốt cách quyền quý ngồi vắt chân trên ghế sô pha, trước mặt bà là lão quản gia đang báo cáo lại những việc đã xảy ra trong lúc bà rời đi công tác.
Lão quản gia nhìn thấy Cẩm Lý trước, cúi đầu chào:" Thiếu gia."
Lúc nào nữ trung niên mới quay mặt về hướng anh, vẻ mặt nghiêm nghị không dấu nổi vui mừng nơi đáy mắt.
" Cẩm Lý, dạo này sống có tốt không?"
" Rất tốt a."
" Nghe quản gia nói con sinh hoạt đều rất đúng giờ?"
" Cảm thấy như vậy mới đúng."
" Tốt, mẹ cũng mong con có thể sống tốt, mẹ và ba đang cố gắng kiếm tiền để cho con sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815699/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.