Chương trước
Chương sau
Mạt thế đột nhiên ập xuống, người bình thường khó mà chấp nhận nổi, khó khăn lắm họ mới có thể tập hợp lại với nhau, cùng nhau xây dựng các khu an toàn, ra nhập quân đội để có thể đi thu thập vật tư duy trì sự sống. Khó khăn nhất là phải đối phó với đám xác sống đáng sợ mang mầm bệnh bên ngoài.
Những tiểu đội nhỏ của các khu an toàn xung quanh, khi ra ngoài thu thập vật tư đều gặp phải xác sống mai phục. Lần đầu tiên, xác sống mai phục xuất hiện, là được nghe kể lại từ vài người trong đội quân nhân đi tìm những người còn sống để đem về khu an toàn từ nửa tháng đầu sau mạt thế.
Nhóm người đó lúc rời đi gồm 50 quân tinh nhuệ, lúc về đến lại chỉ còn 10 người quân nhân. Bọn họ run sợ kể lại tình trạng hỗn loạn khi đó, còn đặc biệt nhấn mạnh về một nhân loại có khả năng tiếp xúc gần với xác sống. Bọn họ kể rằng khi nổ súng để cứu y khỏi xác sống, y đã dùng dị năng hệ mộc của mình để ngăn cản viên đạn, còn đặc biệt dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn bọn họ.
Lời kể này, khi ấy không mấy người tin tưởng, đơn giản bởi vì xác sống là một thể loại không có chi giác, không có khả năng giao tiếp, cảm xúc dường như cũng không có... đơn giản, theo hiểu biết của bọn họ, xác sống chỉ là một cái xác không hồn. Con người, không thể nào giao tiếp được với bọn chúng.
Thế nhưng, mạt thế càng lâu, bọn họ liền phát hiện ra, xác sống có thể tiến hóa, đến một ngưỡng nhất định liền hình thành trí tuệ, từ đó có thể xây dựng lại tri giác cùng cảm xúc. Nếu xác sống mà nhân loại kia tiếp xúc cùng là một xác sống cấp cao, thì không phải là không thể xảy ra.
Mặt khác, Tư Ngung còn luôn đóng quân ở khu vực xung quanh, đám người này sau khi chạy thoát khỏi vây bắt của Tư Ngung, lại càng có nhiều tư liệu hơn về xác sống cấp cao.
Xác sống, về cơ bản chưa thể nào đủ trí khôn để có thể thực hiện những chiến thuật tác chiến cao từ sớm như Tư Ngung đã bày bố, bọn họ đã đưa ra giả thuyết, nếu phía sau xác sống cấp cao này có con người chống lưng, giúp xác sống cấp cao vạch ra chiến thuật thì mọi việc mới hợp lý.
Theo giả thuyết suy đoán ra, vị trí của nhân loại này đối với xác sống cấp cao rất quan trọng, bọn họ chỉ cần nhân lúc xác sống cấp cao dẫn xác sống cấp thấp hơn rời đi, rồi đột nhập vào bắt lấy nhân loại, dùng nhân loại áp chế xác sống cấp cao mới có cơ hội để đánh bại xác sống cấp cao này.
Còn có một trường hợp khác, nhân loại này đối với xác sống không đủ quan trọng, không đủ uy hiếp thì bọn họ vẫn có thể chặt đứt Gia Cát Lượng của xác sống cấp cao, từ đó, ở mỗi cuộc truy săn sẽ dễ dàng hơn.
Hôm nay là ngày diễn ra kế hoạch sau khi đã thăm dò cẩn thận, bọn họ đem những dị năng giả mạnh mẽ nhất tiến vào hang ổ của xác sống cấp cao, nơi được xác định là nơi xác sống cấp cao nuôi trữ nhân loại.
" Tổ B, mau tiến vào theo cửa sau."
" Tổ A đã vào vị trí."
Bọn họ liên lạc với nhau bằng bộ đàm chuyên dụng, nhanh chóng bao vây xung quanh lâu đài. Bọn họ không tin với sức của họ lại không thể bắt sống nhân loại bên trong.
Cẩm Lý đã trốn đẹp vào tầng hầm nhỏ, còn đặc biệt tạo vườn hoa giả che lấp lối vào. Vườn hoa này có hai tác dụng, thứ nhất có thể che dấu vị trí với đám người, thứ hai, còn có thể đánh dấu cho Tư Ngung, anh tin chỉ cần Tư Ngung nhìn thấy vườn hoa này sẽ biết mình đang trốn bên trong.
Trước khi chui vào trốn, Cẩm Lý đã xách theo rất nhiều đồ ăn vặt, không sợ buồn chán, bắt đầu giở ra ăn.
" Phát hiện một gói bánh quy dưới nền đất."
Cẩm Lý đang ăn ngon, bên ngoài liền phát ra âm thanh. Cẩm Lý đáy lòng có chút hoảng, miếng bánh quy nghẹn lại trong miệng.
Một, hai... quả thật thiếu mất một gói bánh... xui xẻo thật sự, tại sao rơi chỗ nào không rơi, lại rơi ngay trước cửa tầng hầm chứ!!!
" Phát hiện một vườn hoa treo khả nghi."
Không khả nghi!! Không khả nghi.
Cẩm Lý gào thét.
Hệ thống âm thầm cười trong lòng, bộ dạng chống mắt xem kịch.
" Nhân loại này có thể là dị năng giả hệ mộc, vườn hoa trên có khả năng do hắn tạo ra, mau thông báo địa chỉ, để mọi người cùng tới kiểm tra."
" Được. Tôi đang ở phía..."
Cẩm Lý bên trong nghe được hết thảy toàn bộ, âm thầm tính toán xem với khả năng của mình thì đánh bại được bao nhiêu dị năng giả. Cảm thấy đứa trẻ nhà mình hôm nay tại sao đi lâu về như vậy!! Cực kì hồi hận sáng nay đã đuổi người... à không... xác sống đi.
Cẩm Lý mím mím môi, nín thở trở đợi.
[ Ký chủ, ngài bỏ tay ra khỏi miếng bánh quy, tôi liền tin ngài thật sự sợ hãi.]
Trẫm bình thường sợ đều phải ăn mới có thể giảm căng thẳng.
[ Ngài bớt chém, trong tư liệu của ngài không nói như thế đâu.]
Cho nên trẫm bảo nguồn tin của ngươi không đáng tin rồi mà. Ngoan, đừng để bị lừa nữa.
[...] Có ngài bị lừa ý, cả nhà ngài mới bị lừa.
Đừng tưởng nó là hệ thống mà có thể dễ dàng lừa nó, thiết lập phần mềm của nó rất cao cấp, mới không có dễ dàng bị lừa đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.