Sáng hôm sau Cẩm Lý bị tiếng động cơ xe ồn ào làm cho tỉnh. Bọn họ không sợ bị đám tiểu đệ đệ của nhóc xác sống nhà mình bâu lấy sao?
Cẩm Lý mơ mơ màng màng ngồi dậy.
Hỏng!
Đứa nhỏ nhà mình đâu rồi?
Cẩm Lý tâm lý không ổn, lật chăn, nhìn xuống gầm giường, mở tủ quần áo, mở ngăn kéo tủ... chính là vẫn không thấy bóng dáng nhóc nhà mình đâu.
Mới sáng sớm đã chạy loạn đi đâu rồi!!!
Cẩm Lý dường như nghĩ ra cái gì đó, nghiêng người nhìn ra cửa sổ, phòng tầm mắt về hướng phát ra tiếng động cơ.
Một đoàn sáu xe quân đội đang chậm rì rì đi trên đường, tựa như vừa đi vừa quan sát gì đó, mà Cẩm Lý liền có thể thấy đứa nhỏ nhà mình đang đứng ở tầng thượng một căn nhà cách đó không xa.
Tư thế hiên ngang, tỏa ra hào quang sát khí bao quanh.
Chơi trò tập kích?
Đứa nhỏ nhà mình rất thông minh nha!
Mạt thế vừa xuống không bao lâu đã có thể điều khiển xác sống tập kích người qua đường rồi!
Âm thầm bắn tim.
Tư Ngung cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình, chậm rãi nghiêng đầu qua, va chạm với ánh mắt của Cẩm Lý, sát khí quanh thân ùn ùn tan biến... chỉ còn lại bóng dáng tiểu xác sống ngây ngây ngô ngô cười với anh.
Cẩm Lý:"..."
Phát hiện đứa nhỏ nhà mình không ngây thơ như mình tưởng thì phải làm sao? Trói vào cột dạy bảo à? Ngươi không ngây thơ thì đừng có cố tỏ ra mình ngây thơ có được hay không? Trẫm có thể ở cùng người ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815678/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.