Dị vật nóng bọng đặt trước hậu huyệt bởi vì gấp gáp mà mấp máy.
Cẩm Lý cực kì không ổn, uất ức rớt nước mắt, miệng còn không ngừng cầu xin.
" Cung Mộ, ta sai rồi, ta sau này sẽ không ăn bánh khoai nữa, sẽ không ép ngươi phải ngày ngày làm bánh nữa."
" Ta không nên lúc nào cũng đọc truyện, không nên ăn khoai."
" Ta sai rồi, ta không nên lười biếng dạy dỗ ngươi."
" Cung Mộ, ngươi tha cho ta lần này đi, sau này ta hứa sẽ đối với ngươi thật tốt... sẽ quan tâm ngươi, để ý ngươi mà."
" Cung Mộ, ta coi ngươi như con mà dạy dỗ, ngươi làm sao lại đối với ta như vậy?"
Cẩm Lý hức hức nói.
Cung Mộ dường như không để tâm, không nhanh không chậm:" Muộn rồi. Sư tôn."
Cung Mộ nói dứt câu, cả người liền đổ xuống, đem dị vật to lớn cứng rắn đâm vào trong.
Hậu huyệt chưa được khai mở, chật hẹp bị ép buộc mở rộng, xúc cảm xé rách đau đơn từ hậu huyệt tràn lên thần kinh. Cẩm Lý cả đời chịu đau giỏi, lại không nhìn được thét lớn, nước mắt cũng vì vậy mà trào ra càng nhiều.
" Đau... đau quá! Cung Mộ, ngươi mau tránh ra." Cẩm Lý lớn tiếng cầu xin.
Thật sự chịu không nổi sự trướng đau kinh khủng này, Cẩm Lý điên cuồng lắc đầu.
" Sư tôn, người là của ta."
" Được được được, của ngươi, của ngươi hết... ngươi mau đi ra đi."
Cẩm Lý hồ ngôn loạn ngữ, cầu xin.
Cung Mộ bị phía dưới của Cẩm Lý ép chặt, cũng không mấy dễ chịu, thế nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815671/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.