Cẩm Lý kiên quyết muốn ăn khoai rán, Hồ Nhất đành lùi một bước:" Ăn cháo trước, sau đó mua khoai rán cho anh. Được không?"
Cẩm Lý trong lòng không muốn.
Cái thứ cơm nhão toàn nữa kia mới không phải là gu của anh.
Ngoài mặt vẫn đồng ý chấp nhận thương lượng này với Hồ Nhất.
Hồ Nhất cho người đi mua cháo tới, cẩn thận xúc một thìa, thổi nguội cho Cẩm Lý.
Cẩm Lý biểu tình ghét bỏ:" Tôi có thể tự ăn được."
Hồ Nhất không nói gì, tiếp tục đưa thìa cháo kề lên môi Cẩm Lý, Cẩm Lý không nguyện ý, há miệng ngậm lấy thìa cháo, đem cháo nóng hổi nuốt vào bụng.
Không chút mùi vị.
Cẩm Lý kì thị loại đồ ăn thanh đạm một chút mùi vị cũng không có này, nhưng vẫn bấm lòng nhẫn nhịn nuốt từng thìa cháo Hồ Nhất đút.
Nhịn.
Đợi đến khi trẫm có thể xuống giường, thế giới này lại là của trẫm. Đến lúc đó, sẽ không có ai quản được trẫm nữa.
Cẩm Lý trong lòng âm thầm tính toán.
" Cẩm Lý." Hồ Nhất rụt dè gọi.
" Ừ hử?" Cẩm Lý một tay đưa khoai rán lên miệng, một tay cầm điện thoại nghịch ngợm, lơ đãng đáp.
" Anh..." Hồ Nhất ngập ngừng.
" Nói." Cẩm Lý không kiên nhẫn cho lắm, trong lúc anh đang xem phim, thường không muốn nói chuyện, huống hồ còn có một tên Hồ Nhất bên cạnh ngập ngà ngập ngừng khiến anh phân tâm.
" Anh đối với em rốt cuộc là như thế nào?" Hồ Nhất lấy hết can đảm, nhắm mắt nói một lèo, bởi vì gấp gáp mà không kiểm soát được tông giọng, nói mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815658/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.