Cẩm Lý đang ăn khoai rán chờ đến giờ lên sàn, lại bị hệ thống buông lời cảnh báo, ép buộc anh phải rời khỏi vị trí thoải mái cùng đĩa khoai rán nóng hổi.
Cẩm Lý đi theo định hướng, trong lòng âm thầm chửi rủa Hồ Nhất, tên nhóc phiền phức đó đến sớm như vậy làm gì!
Cẩm Lý đi thẳng về phía nhà vệ sinh, nơi đám người kia vẫn đang hả hê dẫm Hồ Nhất dưới chân.
" Mày đánh trả đi!"
" Tưởng mày ngon lắm mà."
....
Cẩm Lý bước nhanh tới,tai bị đống từ ngữ của đám thiếu gia làm bẩn, Cẩm Lý cực kì chán ghét, không nói một lời, không chậm một nhịp, bước nhanh tới lôi đám người ra quật ngã.
" Sao? Đánh nữa đi, tụi bây đánh hăng lắm mà." Cẩm Lý nhìn đám thiếu gia nằm im trên đất, tùy tiện nói.
" Mày là thằng nào?"
" Ông nội tụi bây."
" Mày... mày cẩn thận đó!"
" Sợ thế, muốn chạy về mách mẹ sao?"
[ Ký chủ... hình tượng!]
Nếu không có lời nhắc nhở của hệ thống, Cẩm Lý thật sự sẽ cùng với đám thiếu gia kia nói đến hôm sau mất.
Haizz, cũng chẳng biết ai mới là trẻ trâu nữa.
Cẩm Lý bước qua đám thiếu gia, đi về phía Hồ Nhất.
Hồ Nhất toàn thân đau nhức, cố gắng vịn tường đứng lên, lại bất ngờ nhận được sự giúp đỡ, eo bị cánh tay hữu lực ôm lấy, giúp cậu đứng thẳng.
Cẩm Lý nhìn y phục ác quỷ rách nát, thật sự quá thảm... không thể tiếp tục nhìn.
" Anh?" Hồ Nhất nhìn Cẩm Lý, dường như nhận ra anh.
" Cậu có tin về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815651/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.