Nửa đêm ngày hôm đó, Hồ Nhất mơ màng tỉnh dậy.
Cũng không còn cách nào, ký chủ nhà nó không chịu tới gặp người ta, để mục tiêu nhiệm vụ tiếp tục hôn mê cũng chẳng giúp được gì thêm vào việc đẩy mạnh tình tiết, thay vào đó, có khi còn đẩy y mất đi tài nguyên vốn có trong việc đoạt lấy chiếc ghế chủ tịch.
Hồ Nhất phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, không có giường cỡ lớn, không có đèn ngủ sang trọng... chỉ thấy ánh trăng mờ ảo chiếu vào phòng từ ô cửa sổ nhỏ.
Đây đã là phòng vip của bệnh viện, nhưng đương nhiên không thể so sánh được với biệt thự triệu đô của thiếu gia Hồ thị.
Hồ Nhất quan sát căn phòng tối om, cực kì chán ghét.
Y hướng ánh mắt nhìn đến túi nước dịch treo trên đầu giường đang chầm chậm nhỏ từng giọt xuống ống truyền, không quá một giây liền đưa tay giật phăng kim truyền ra khỏi mu bàn tay mình. Lại chậm rãi hướng tay về phía ánh sáng, nương theo ánh trăng, cẩn thận xem xét vệt máu nhỏ rỉ ra từ vết kim.
Trầm mặc một hồi, Hồ Nhất chậm rãi đứng dậy, mở cửa phòng bệnh, bước ra ngoài.
Phòng vip nằm độc lập ở một tầng riêng biệt, đương nhiên tránh được tiếng ồn ào tấp nập của bệnh viện vốn có, bởi thế, hành lang bên ngoài chỉ có chút đèn vàng mờ nhạt, hành lang dài thăm thẳm, im lặng như tờ.
Hồ Nhất quyết định đi về một hướng.
" A."
" A"
Đụng phải một vật cứng di chuyển tốc độ nhanh, Hồ Nhất không kịp chuẩn bị, ngã ngửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815648/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.