" Anh cố gắng, tôi hiện tại đưa anh ra ngoài."
Người ấy vẫn vậy, rất nhiều năm trôi qua rồi, vậy mà, hình dáng của người ấy vẫn giống như trong trí nhớ của y.
" Cẩm Lý!" Kinh Bắc thều thào gọi cái tên trong tâm.
" Là tôi, anh cố chịu." Cẩm Lý vừa động viên Kinh Bắc, vừa cởi trói cho y. Đem cả người y dựa vào người mình, bế lên.
Kinh Bắc nằm trong ngực người bên cạnh, ngoan ngoãn vòng tay qua ôm lấy cổ Cẩm Lý, vùi đầu vào trong ngực anh.
" Thật lâu rồi không được em bế như vậy." Kinh Bắc tham lam vùi sâu vào ngực Cẩm Lý, cảm nhận hơi ấm của anh.
"..."
Tên này, bị thần kinh à! Nam nhân đại trượng phu, có mấy ai muốn người khác bế mình không?
----
Một đường cứu người, không được thuận lời cho lắm, phòng giam có máy quay, thời điểm Cẩm Lý xông vào cứu người liền bị phát hiện, khó khăn đem người chạy ra ngoài, nhận lấy hỗ trợ của Bạch Yến, lúc này mới có thể dễ dàng đem người về.
" Cẩm Lý?" Bạch Yến nhìn thấy anh, kinh ngạc ra mặt.
" Mau tới bệnh viện gần nhất, Tổng tài nhà anh sắp không được nữa rồi." Cẩm Lý gấp gáp đem Kinh Bắc đã rơi vào hôn mê đẩy ra ghế, đơn giản xử lý qua những vết thương trên người y, hai tay Cẩm Lý không tự chủ, run rẩy kịch liệt.
" Anh có được không thế?" Bạch Yến lo lắng, nhìn toàn thân run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815644/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.