Kinh Bắc được đưa về công ty, việc đầu tiên chính là xử lý đám người ám sát mình hôm nay.
Bên này trời đổ mưa máu, Cẩm Lý thì lại nhàn nhã ăn cơm, xong xuôi còn cẩn thận mua một xuất trẻ em mang về cho em nhỏ trong phòng.
Phần cơm còn cầm trên tay, Cẩm Lý nhìn cảnh tượng trước mặt, cảm xúc chính là đã quen rồi.
Vị cha dượng này, ngoài đi rạch mặt ăn vạ ra, còn có trò gì khác đặc biệt hơn không? Vị mẫu thân ngoan hiền này, ngoài đứng một bên khóc, còn có thể làm việc khác hay không? Con mọe nó, hình thức xuất hiện của hai người này bao giờ mới đổi mới đây!!
Cẩm Lý không tiếp chuyện bọn họ, trực tiếp gọi bảo vệ tới hốt người.
Viện trường lần này cũng ở đây, hướng Cẩm Lý nhắc nhở:" Cẩm Lý à, tôi biết hoàn cảnh của cậu, thế nhưng bệnh viện là nơi công cộng, cậu không thể để người nhà cậu tới gây dối mãi như thế. Sẽ ảnh hưởng tới quá trình vận hành bệnh viện, điều trị cho bệnh nhân."
" Bọn họ không phải người nhà tôi, có thể nói với bảo vệ, đừng cho bọn họ vào trong nữa."
" Như vậy sao được, bệnh viện làm sao có thể cấm người. Cẩm Lý, chuyện gia đình cậu, mong cậu nhanh chóng giải quyết."
Cẩm Lý trầm mặc nhìn viện trưởng vài giây, cuối cùng chỉ đáp lại một tiếng rồi trở vào phòng.
Nhân sinh khó khăn a, đống nhiệm vụ chồng chất chưa làm xong, còn phải đi xử lý đám râu ria phiền phức.
Cẩm Lý cực kì khó chịu, bước vào phòng làm việc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815632/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.