Edit: lamlam28701
Tần Việt xây dựng cái mộng cảnh này, kỳ thực chỉ muốn gợi ra một đoạn hồi ức mà trong lòng Chử Ngọc ghét nhất, hắn sẽ hảo hảo xuất hiện làm anh hùng cứu mỹ nhân. Thật không nghĩ tới hồi ức Chử Ngọc chính là lúc này, còn sau khi trúng dược lảo đảo mà chạy đến trong sân hắn.
Thực sự là đi mòn gót giày tìm không thấy, lại có được mà chẳng tốn công lao. Hắn tâm trạng đắc ý, lại lấy ngón tay nhấc lên cằm nam nhân đang nắm lấy ống quần hắn, dùng ngữ khí công tử bột nên có hỏi Chử Ngọc: "Giúp ngươi? Tại sao phải giúp ngươi?"
Mấy ngày nay hắn cũng đứng xa xa nhìn thấy Chử Ngọc trong hiện thực, bộ dáng đối phương cao cao tại thượng. Trời không quá lạnh, nhưng lại dùng áo lông cáo quấn chặt người, cả người nhìn hào hoa phú quý, giống như một cái hồ ly giảo hoạt cùng tàn nhẫn. Mà trong giấc mộng, Chử Ngọc chỉ mặc chiếc áo lót đơn bạc, khuôn mặt trắng noãn bởi vì tác dụng của thuốc hiện ra một chút ửng hồng.
Hồ ly mà bị thương, hàm răng kia cũng liền sắc bén tàn nhẫn. Chử Ngọc bởi vì tác dụng của mộng cảnh mà hiện ra thất thố, nhưng dù sao cũng không phải là thật khi đó, ánh mắt của y giấu đi mấy phần tàn nhẫn, so với tiểu bạch thỏ vô tội đáng thương càng thêm gây nên dục vọng chinh phục người khác.
Chử Ngọc cắn cắn đầu lưỡi chính mình, cái mộng cảnh này thực sự là quá mức chân thật, y thậm chí có thể cảm giác được đau đớn, đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thu-gom-qua-phu/884505/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.