Đã trải qua lần tai nạn xe này, sau khi sống lại cảm giác của Tiếu Lạc với Triệu Mộng Kỳ đã không còn như trước, hắn không có oán hận hay tiếc nuối gì cả, mà chỉ toàn là cảm giác khó chịu, và cũng hiểu với biểu hiển của nàng, dù sao thế giới này rất tàn khốc.
"Ta từ chức không phải vì cô, không có liên quan gì tới cô cả."
Tiếu Lạc mỉm cười, "Nếu như không có gì chuyện, vậy thì gặp lại sau!"
Một tiếng gặp lại, là vì đặt một cái dấu chấm hết làm một cái kết viên man cho cuộc tình kéo dài bốn năm, không xoắn xuýt, không dây dưa, càng không thả xuống tôn nghiêm của nam nhân mà đi khẩn cầu cái gì, như một đại hiệp dứt áo quay đi.
Triệu Mộng Kỳ sững sờ tại chỗ, cảm thấy trong lòng rất khó chịu, nàng muốn đến quở trách Tiếu Lạc, cũng muốn xác nhận sự lựa chọn ra đi của Tiếu Lạc có chính xác, bởi vì... loại nam nhân yếu đuối vô năng căn bản không xứng với nàng.
Nhưng kết quả lại ngoài ý muốn, Tiếu Lạc không có khẩn cầu nàng đừng rời bỏ hắn, cũng không có bất kỳ cảm xúc thương tâm, đột nhiên làm cho nàng có cảm giác không cam lòng, bởi vì sự tình không phải là như vậy.
"Tiếu Lạc, ngươi đừng bày ra một bộ dạng không để ý, ta biết trong lòng ngươi đặc biệt hận ta, nhưng đây chính là sự thực."
Triệu Mộng Kỳ lớn tiếng kêu lên, "Ta tựa như có thể dự doán được quỹ tích cuộc đời của ngươi, ngươi không thể thoát khỏi vận mệnh làm công, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thien-tai-vo-song/1670170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.