Trong thư phòng của tộc trưởng.
Tộc trưởng với Phương Chính mặt đối mặt, lão ngồi bên bàn, hắn đứng ngay ngắn trước mặt lão.
Lão thật sâu nhìn vào hắn, muốn từ biểu cảm của hắn tìm ra một chút đáp án cho thắc mắc của lão.
Trước đó lão nhận được tin báo của ám vệ, vẫn có chút không dám tin. Lúc Phương Chính một thân đẫm máu quay về sơn trại, lão vẫn như cũ có chút không tin.
Phương Chính trước mặt lão hiện tại, trên gương mặt ngoài bình thản ra, vẫn còn bao phủ nét vui vẻ, nét hạnh phúc, thỏa mãn. Gương mặt của hắn lúc này, trong không khác gì một đứa trẻ được quà, non nớt, ngây ngô.
Lão quan sát một lúc lâu, không thể tìm ra bất cứ điều gì lão muốn, cuối cùng lão âm thầm thở dài, hỏi.
- Phương Chính, con đêm qua đã đi đâu?
- Bẩm tộc trưởng, con đêm qua đi xuống thôn trang dưới núi, bắt một tên lính gác ở đó đi tra tấn.
Phương Chính thản nhiên đáp.
- Ta hỏi con, tên đó hiện tại thế nào?
Nghe hỏi, Phương Chính mím môi, suy nghĩ một chút.
- Lúc con đi thì còn sống, tính toán thời gian một chút thì có lẽ hiện tại đã chết rồi. Nếu mà còn sống thì đúng là kì tích.
Tộc trưởng giật mình nhìn Phương Chính, qua một lúc hỏi.
- Tại sao con làm vậy?
- Tại sao à?
Phương Chính bĩu môi suy nghĩ, sau đó cười híp hai mắt, đáp.
- Bởi vì con tò mò thôi.
Tộc trưởng nhìn hắn, nhất thời cũng không biết phải nói gì với hắn.
Trong hiểu biết của lão, Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thien-ngoai-chi-ma/957577/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.