- Phương Chính quả không hỗ danh thiên tài, có thể chiến đấu đến như vậy.
Cổ Nguyệt Xích Luyện cảm thán, trước đó lão còn thật khó chịu khi Xích Thành thua Phương Chính, nhưng bây giờ nhìn lại, chính lão cũng thật biết ơn Phương Chính vì trước đó đã nương tay với Xích Thành.
- Chỉ không ngờ Phương Nguyên lại có thể bày ra kinh nghiệm chiến đấu đến mức này.
Cổ Nguyệt Mạc Trần cũng không khỏi cảm thán, lão đối với Phương Nguyên vốn đã thưởng thức, nay lại càng thêm thưởng thức hơn. Thật lòng thì lão rất muốn mời chào Phương Nguyên vào Mạc gia, nhưng nề hà vẫn là chỗ dựa bí ẩn phía sau lưng Phương Nguyên.
Đương nhiên không ai nghĩ đến, chỗ dựa này căn bản không hề tồn tại.
- Phương Chính...
Cổ Nguyệt Bác hai tay siết chặt, trong lòng lão lúc này vừa vui mừng, kích động, cũng vừa lo lắng không thôi.
Từ khi bắt đầu đến giờ, những gì Phương Chính thể hiện đã vượt qua những gì lão dạy. Có thể nói trong đó bao hàm những thứ lão dạy, cũng bao hàm cả cố gắng rèn luyện trong các trận thực chiến.
Khoảng thời gian qua, Phương Chính không phải chỉ đi săn ngọc nhãn thạch hầu, hắn còn tiếp tục đi săn lợn rừng. Bên cạnh đó còn thu thập thêm các loại tài nguyên khác, tỉ như mật ong rừng, hoặc là tửu nang hoa hoang dại ở trong rừng.
Khoảng thời gian qua gần như ngoài giờ học, còn lại thời gian Phương Chính đều dùng để qua lại trong rừng.
Có thể nói, hắn sớm đã ném mạng của mình vào trận đấu này từ gần nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thien-ngoai-chi-ma/957573/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.