Vệ Tây Lẫm V: Khi tôi giao tiền điện thoại mới phát hiện ra là lời nói của tôi đáng giá như vậy. Tiễu Tiễu và Thao Thao đều học theo. Nhưng loại bước nhảy này nhìn thì đơn giản, học mới biết không hề dễ, khán giả trước TV bị hai vị MC chọc đến cười ha hả, hơn nữa cũng bất giác tự tập theo. Rất nhiều gia đình đều xuất hiện một màn như vậy: nam nữ trẻ tuổi thì đứng trước TV tập nhảy, đầu tiên cha mẹ bọn họ nhìn không hiểu, buồn cười không thôi, lát sau cũng nhịn không được học theo...... Tin rằng sau khi kết thúc tiết mục hôm nay, trên mạng sẽ lại rộ lên một làn sóng bắt chước mới. Sau khi tiết mục dạy nhảy hạ màn, Tiễu Tiễu nghịch ngợm đánh mấy ánh mắt ái muội về phía chiếc nhẫn trên tay Vệ Tây Lẫm, trêu: "Mọi người đều biết, ngón áp út là một ngón tay có hàm nghĩa đặc thù. Tôi tin rằng quý vị khán giả đang xem chương trình cũng tò mò như tôi, rằng chiếc nhẫn này của Tây Lẫm có ý nghĩa đặc thù như thế không?" Thao Thao gật đầu theo, nhìn Vệ Tây Lẫm trêu: "Rất có khả năng nha. Năm nay Tây Lẫm cũng đã mười chín tuổi, dù có yêu đương, cũng không phải yêu sớm, không sao cả." Tiễu Tiễu che miệng cười. Vệ Tây Lẫm dựng thẳng bàn tay lên, xoay mu bàn tay hướng về phía màn ảnh: "Nói vậy mọi người đều phát hiện, tôi tương đối thích mang trang sức, như là vòng cổ, vòng tay, đồng hồ này nọ, mỗi lần ra cửa đều có ít nhất một món trên người. Trước kia tôi cảm thấy đeo nhẫn trên tay rất vướng, vì thường phải gỡ xuống, ví như lúc rửa tay, tắm gội, thậm chí khi rửa rau, thế nên tôi không thích mang nhẫn. Nhưng khoảng thời gian trước tôi dạo tiệm trang sức với bạn thì thấy tiệm có thiết kế các loại nhẫn rất đẹp, cả nhẫn nhựa cũng rất thú vị, thế là tôi đột nhiên sinh hứng thú với nhẫn, bạn tôi liền nhân dịp sinh nhật tôi ấy, tặng tôi mấy chiếc nhẫn. Nếu không phải hắn nói mỗi ngón đều mang sẽ có cảm giác nhà giàu mới nổi, nhất định tôi sẽ đeo mỗi ngón một chiếc!" "Ha ha ha......" Cách dùng từ 'nhà giàu mới nổi' làm Tiễu Tiễu và Thao Thao buồn cười. Thao Thao hiểu rõ: "Thì ra là thế." Ánh mắt Tiễu Tiễu dừng trên chiếc nhẫn, giới thiệu với khán giả trước màn hình: "Có thể nhìn ra bạn Tây Lẫm chọn quà rất có tâm. Tuy chiếc nhẫn này là nhẫn bạc nhưng thiết kế độc đáo, làm người vừa thấy đã khắc sâu ấn tượng; nhẫn bạch kim này thì điểm kim cương vụn, rất giống loại nhẫn được những nhà chạm khắc nổi danh thiết kế ra; mà nhẫn ngọc này thì, nếu tôi không nhìn lầm, đây hẳn là đá thanh kim đi?" Chương trình hôm nay được phát sóng trực tiếp, các vấn đề sẽ được nhắc đền trong quá trình phát sóng đều đã được hai MC đưa qua Vệ Tây Lẫm trước, được sự đồng ý của hắn, cô mới có thể hỏi. Bằng không, vạn nhất chọc khách quý không vui, chương trình phát sóng trực tiếp liền bị hủy. "Đá thanh kim là một loại ngọc thạch cực kỳ quý." Thao Thao chế nhạo: "Xem ra người bạn này của Tây Lẫm là một vị thổ hào." Vệ Tây Lẫm không phủ nhận, cười nhạt: "Nhắc đến 'thổ hào', tôi muốn mượn cơ hội này gửi lời cảm ơn đến với các bạn fans đã tặng quà sinh nhật cho tôi, trong đó có vài vị thật sự tiêu quá tay. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ và thích tôi, về sau tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, sáng tác ra càng nhiều tác phẩm." Hắn vô cùng xảo diệu chuyển đề tài từ một thổ hào đến những thổ hào khác, dời sự chú ý của mọi người đi. Vốn dĩ quà sinh nhật cũng chính là trọng điểm phỏng vấn hôm nay, Thao Thao và Tiễu Tiễu lập tức bắt lấy vấn đề phỏng vấn hắn. Tiễu Tiễu tò mò hỏi: "Chúng tôi chưa từng thấy qua giấy chứng nhận sở hữu đất mặt trăng, không biết hôm nay có thể khai phá kiến thức, nhìn một cái được chứ?" Vệ Tây Lẫm gật đầu: "Tôi đoán có thể mọi người sẽ hỏi cái này nên đã nhờ trợ lý mang tới đây." Mấy tấm giấy chứng nhận được nhân viên công tác đưa tới tay Vệ Tây Lẫm, Vệ Tây Lẫm lại đưa cho hai vị MC. Camera phóng đại màn ảnh, để người xem trước TV đều có thể thấy rõ ràng. Giấy chứng nhận sở hữu đất mặt trăng là tấm da dê, mặt trên có bản đồ kỹ càng tỉ mỉ, cho thấy sở vị trí chính xác của khối đất được mua. "Trên đây viết tiếng Anh, có ghi rõ ràng các điều khoản pháp luật, còn có đại sứ Anh ký tên nữa...... Oa." Thao Thao nâng giấy chứng nhận, mặt tham tiền tỏ vẻ: "Thật muốn có theo quá. Chỉ là vẫn thôi đi, tôi sợ fans nam thần sẽ tìm tôi tính sổ." Tiễu Tiễu bày ra biểu tình vừa ghen vừa hận: "Hu hu, tôi lại muốn chiếm ngôi sao này làm của riêng hơn. Chỉ là, có chiếm thành của riêng thì hình như nó vẫn không mang tên tôi nhỉ?" Vệ Tây Lẫm và Thao Thao đều cười rộ lên. "Nói đến quà tặng," Nét mặt Thao Thao bỗng trở nên đứng đắn: "Theo chúng tôi được biết, chỉ đếm bao lì xì chân chính, Tây Lẫm đã thu được hơn hai mươi cái. Ngoài ra còn có hai chiếc siêu xe và một biệt thự, mấy thứ đó đều có giá trị xa xỉ. Chúng tôi cũng để ý thấy trên weibo cậu có rất nhiều lời nhắn, lúc ấy dân mạng còn xôn xao một hồi. Có người cảm thấy số quà đó cần nhận liền nhận, fans với minh tinh xem là kẻ muốn cho người muốn nhận; nhưng cũng có người cảm thấy minh tinh không nên nhận lấy số quà đó, đặc biệt là những món quà quá quý, thậm chí còn có một ít fans cảm thấy...... Tóm lại, lời nghe không được tốt lắm. Tây Lẫm, cậu thấy thế nào về vấn đề này?" Tiễu Tiễu gật đầu: "Kỳ thật trước kia cũng từng có một vụ xôn xao thế này, tôi nhớ năm đó là một bạn fan gửi anh Lỗ 80 vạn phí giải ước làm quà sinh nhật." Tiễu Tiễu cùng Thao Thao sẽ luôn đặt ra vấn đề, mà gần như mỗi vấn đề đều là điều mà fans và khán giả cảm thấy hứng thú. Lúc này người xem trước TV không muốn bỏ qua bất cứ giây nào, chuyên chú ngồi trước TV chờ đáp án của hắn. Vệ Tây Lẫm bình tĩnh, nói thẳng: "Bình thường khi chúng ta đi dạo phố hoặc là du lịch nhìn thấy thứ tốt cũng sẽ có ý muốn mua cho người thân, người yêu hoặc bạn bè, cũng sẽ không để ý đến thứ gọi là giá cả. Thật ra cách fans biểu đạt sự yêu thích đối với minh tinh trong lòng mình cũng không khác lắm với cách mỗi người chúng ta biểu đạt tình thân với người thân và bạn bè. Không riêng gì fans đối với minh tinh, còn có học sinh đối với giáo viên, con cái đối với cha mẹ, đều tương tự, đều xuất phát từ một loại yêu thích. Người ngoài thì sẽ tới so sánh, cảm thấy có vài món quà không đáng tiền, có vài món quà lại quá hào phóng. Nhưng việc tặng và nhận quà cốt nằm ở lòng người, quà nặng quà nhẹ đều có tâm ý như nhau, chỉ là người có tài lực không giống nhau thì cách biểu đạt sẽ khác nhau mà thôi. Nhận được vài món quà quý từ nhóm thổ hào, đúng là tôi có cảm thấy thụ sủng nhược kinh, nhưng cũng sẽ không cảm thấy hổ thẹn. Ước nguyện ban đầu lúc fans tặng quà cho tôi là vì bọn họ thích tôi, có thể được bọn họ thích, vì sao tôi lại phải hổ thẹn? Đương nhiên, nếu vị fan nào chỉ mua nổi xe đạp, nhưng vẫn muốn vay mượn khắp nơi, thậm chí vay tiền cũng muốn mua siêu xe cho tôi, thế thì tôi chẳng những không vui mà còn cảm thấy mình đã bị vũ nhục. Bởi vì tôi cũng không thiếu tiền mua siêu xe, bạn ấy vay nợ mua siêu xe cho tôi chính là đang vũ nhục tôi. Vẫn là câu nói kia, tôi hy vọng các fan có thể duy trì lý trí khi theo đuổi thần tượng của mình." Tiễu Tiễu và Thao Thao xúc động sâu sắc, cầm lòng không đậu vỗ tay: "Nói thật hay." Các fans đã từng nói qua những lời lẽ khó nghe không khỏi suy nghĩ sâu xa, lời Vệ Tây Lẫm nói đúng là rất có đạo lý, cũng rất thẳng thắn. Sở dĩ bọn họ không quen nhìn Vệ Tây Lẫm nhận mấy món quà của thổ hào, ấy chẳng lẽ không phải là vì tâm lý ăn nho không được nói nho chua sao? "Như vậy, cậu đã nghĩ mình sẽ xử lý những phần quà quý đó như thế nào chưa?" Tiễu Tiễu lại hỏi. "Hai phần quà đất mặt trăng đất và ngôi sao này sẽ giữ lại làm kỷ niệm." Vệ Tây Lẫm ăn ngay nói thật: "Về biệt thự với hai chiếc siêu xe, tôi đã lén liên hệ với ba vị fans kia, bọn họ đều không muốn lấy lại, tôi từ chối thì thiếu lịch sự, vậy liền vui vẻ nhận lấy. Kỳ thật lúc đầu tôi tính bán biệt thự có hồ đi, sau đó quyên tiền đi ra ngoài. Vì hiện giờ tôi cũng có vài bất động sản, nhà quá nhiều, bình thường cũng không có nhiều thời gian đi ở, bán đi quyên tiền thật sự có thể làm không ít chuyện. Nhưng sau đó tôi lại nghĩ nghĩ, lại cảm thấy không đúng. Nếu bạn của tôi dám bán món quà tôi tặng để đổi tiền, tôi nghĩ không đánh hắn chắc hắn không biết tôi văn võ song toàn." "Ha ha ha......" Tiễu Tiễu và Thao Thao đều vui vẻ. Vệ Tây Lẫm cười cười, tiếp tục nói: "Biệt thự đó tôi đã đi xem qua, không thể không nói vị fan này đã hao tổn không ít tâm tư, vị trí biệt thự, thiết kế, trang hoàng với hoàn cảnh xung quanh đều rất tốt, tôi rất thích. Chỉ là hiện giờ tôi đang ở trường, quả là không có cơ hội qua đó ở. Sau khi suy xét cẩn thận, tôi tính biến nơi ấy thành một thư viện nhỏ miễn phí." Thao Thao và Tiễu Tiễu đều lộ vẻ kinh ngạc. Trước khi phát sóng trực tiếp bọn họ cũng không biết điều này. "Thư viện?" "Đúng vậy, tôi hy vọng vị fan kia không nên mất hứng, vì chỉ cần có thời gian tôi sẽ còn muốn tới đó ở." Vệ Tây Lẫm nở nụ cười mê người với màn ảnh: "Biệt thự có tổng cộng ba tầng, bản vẽ......" Hắn nhìn ra ngoài màn ảnh. Mập Mạp đưa bản vẽ cho nhân viên công tác, nhân viên công tác chuyển lại cho Vệ Tây Lẫm. Vệ Tây Lẫm mở bản vẽ ra đặt trên bàn trà: "Ngay hôm sau khi nhận được món quà này tôi đã rất muốn cải biến nơi đây thành một nơi học tập thư giãn và thư viện loại nhỏ. Tôi chỉ để lại một phòng ngủ chính ở lầu ba, để tiện cho việc nghỉ phép sau này, tất cả những nơi khác đều sẽ được tận dụng. Tất cả mọi người có thể tới nơi này mượn sách miễn phí. Lầu ba có một căn phòng đầy ánh mặt trời, cảm giác phơi nắng đọc sách sẽ rất đáng mong chờ. Lầu một sẽ tạo một không gian để mở tiệm cà phê, nhân tiện bán luôn điểm tâm ngọt linh tinh. Người tới đây đọc sách hoặc tham quan nếu thuận tiện chi tiền vào đây, số tiền đó vừa lúc để giúp thư viện." Thao Thao kinh ngạc cảm thán: "Chỗ sách báo sẽ phải đầu tư không ít đi?" "Đúng vậy, trước mắt đã chi 50 vạn dùng để mua sách." Vệ Tây Lẫm cười cười: "Ngoài ra, sách bao gồm sách giáo khoa và sách ngoài tôi đã dùng từ nhỏ vẫn được cha mẹ tôi bảo quản rất tốt, hiện tại tất cả đều nằm trong kho hàng thư viện. Tôi muốn mượn cơ hội này kêu gọi các bạn fans của mình một chút, nếu có sách không cần dùng và được bảo quản tốt, xin hãy quyên đến thư viện. Địa chỉ quyên là bưu cục phía Bắc trong thành phố Đế Kinh, tôi sẽ ủy thác bưu cục mở đợt thu." Vì phòng người có rắp tâm bất lương, mượn cơ hội gửi vật phẩm nguy hiểm qua bưu điện, ủy thác cho bưu cục mở đợt thu càng an toàn. Tiễu Tiễu động lòng, nói: "Có thể thấy được đúng là Tây Lẫm đã tốn rất nhiều tâm tư." Khán giả ngồi trước TV cũng rất động lòng, Vệ Tây Lẫm đã dùng biệt thự này đến vật tẫn kì dụng*, mà không phải bỏ mặc hoặc trực tiếp coi như biệt thự nghỉ phép, có thể thấy hắn đã đặt fans vào lòng, lại còn có tràn đầy năng lượng chính nghĩa. (*Vật dùng đúng chỗ, người dùng đúng việc, dùng hết khả năng) Chúng nghệ sĩ nhìn chương trình, lại tiếp tục phát điên, cũng tự mình kiểm điểm, vì sao bọn họ không nghĩ ra cách dát vàng tốt như vậy? Nếu bọn họ nhận được biệt thự, chỉ sợ họ sẽ hoặc giả mù sa mưa chối từ, hoặc sẽ để lại cho chính mình ở. Bọn họ không hoài nghi Vệ Tây Lẫm đang lăng xê. Lăng xê nói trắng ra là vì nhân khí, hiện tại nhân khí Vệ Tây Lẫm vốn đã cao, lăng xê ngay lúc này là thêu hoa trên gấm, chẳng những tạo hiệu quả không tốt, ngược lại còn thành đầu tư lãng phí. Sau khi chương trình talk show phát sóng trực tiếp khép lại, Vệ Tây Lẫm hoàn toàn củng cố được địa vị nam thần quốc dân của hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]