Qua ngày sau, tin tức về một tên điên chiến đấu để xoá tội được loan truyền khắp cả nước đặc biệt các giới quý tộc đều chú ý. 
Ở một nông thôn một giọng nói đầy tình yêu thương và gấp: 
"Tiểu Minh nhanh đi con" 
Tiểu Minh: 
" Chỉ là đấu với hồn tôn thôi mà cần gì phải gặp" 
Ngọc Nhi: 
" Chỉ là hồn tôn thôi á. Vậy mà người ta đánh con nằm liệt giường 3 tháng đấy. Lời mẹ nói sẽ thành hiện thật đấy" 
Tiểu Minh: 
"Mẹ cứ yên tâm, con trai mẹ là thánh mà". 
Ngọc nhi: 
" ờ thì là thánh, thánh điên ấy. Ở đó mà khinh thường người ta có ngày mà nằm liệt giường ấy". 
Tiểu Minh: 
" Nếu con thắng mà nằm liệt giường 3 tháng mẹ bảo gìac con làm nấy". 
Ngọc Nhi: 
" Tiểu tử nhớ lời ngươi nói đó". 
Tiểu Minh: 
"Chắc chắn nhớ" 
Tiểu Minh nói vậy vì đã nắm chắc 100% thắng lời vì nhờ siêu phàm thể với Tiểu Minh đã cấp 20 cách biệt chỉ có 10 cấp thôi mà:)". 
Tiểu Minh đi cùng ba mẹ đến đấu trường nổi tiếng nhất ở Nhật Nghuyệt Đế Quốc đó là đấu trường Nguyệt Nhật. 
Khi ba người tới trước cổng, đập vào mắt là một cái đấu trường vững chắc to như một to như nhà 4 tầng cao. 
Bước vào xung quanh mọi người náo nhiệt, trong lòng mọi người cảm thấy vui và phấn khởi gần như Tiểu Long và Ngọc Nhi quên đi cái đau thương xa con khi Tiểu Minh đánh thua trận. 
" Mời Tiểu Minh biệt hiệu Thánh điên và Lang Vương biệt hiệu sói vua lên sân" 
Nghe xong Tiểu Minh phấn khởi còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thanh-luoi/110702/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.