Tiểu Minh mơ mắt tỉnh dậy, hoảng hốt kêu lên:
"AAAAA! Không "
Tiểu Minh tự hỏi mình: đây chỉ là giấc mơ?
Tiểu Minh liền nhéo má mình và khẳng định đây là mơ. Nhưng một hồi Tiểu Minh lấy lại tinh thần và nhìn xung quanh trong thấy rất lạ bước ra ngoài cổng kia Tiểu Minh thấy một cậu bé đang bay lơ lửng chân không chạm đất thầm nghĩ " mình chết rồi sao ". Tiểu Minh thấy cậu bé tiến lại mình. Tiểu Minh lo lắng vì anh ấy nghĩ " oan hồn này sao lại tới tìm mình ". Một âm thanh trong trẻ em vang lên:
" này tiểu tử dám nghĩ ta đây là oan hồn ta là thần chớ xàm ngôn "
Tiểu Minh bất ngờ và khẳng định là mình đã chết! Lúc này trên đôi mắt Tiểu Minh tuôn ra những giọt nước mắt và nhiều suy nghĩ trong đầu " ta chưa báo hiếu cho cha mẹ mà đã chết sao". " Ta chưa hưởng thụ được hạnh phúc với Tiểu Mẫn hết mà"." Ta..ta không thể nào chết được".
Một âm thanh trẻ vang lên:
" những truyện đó đã qua rồi đừng nhớ nữa. Ta sẽ ban cho ngươi cuộc sống mới tại một thế giới mới để ngươi hạnh phúc và mạnh khỏe"
Nghe được lời nói đó Tiểu Minh liền nói với những cảm xúc buồn sâu thẩm:
"Vậy thần có thể ban cho ta cuộc sống mới tại thế giới của ta được không, cho ta làm con của Tiểu Mẫn hay làm gì để được bên gia đình và Tiểu Mãn "
" Không được"
Một âm thanh trẻ con dứt khoát.
Tiểu Mẫn trả lời:
"Nhưng ta không can tâm".
Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thanh-luoi/110697/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.