Đường Dịch xoay người lại, đánh giá Lâm Tú Tú trước mắt đã thay đổi rất nhiều, bớt đi sự điều ngoa lố bịch, nhìn qua có vẻ đoan trang trầm ổn không ít, chỉ là sắc mặt không được tốt lắm, thân thể cũng gầy đi, xem ra cuộc sống nàng ta cũng chẳng hề tốt như bề ngoài.
"Thiếu phu nhân, lâu rồi không gặp." Đường Dịch khách sáo nói.
Lâm Tú Tú cười khổ, nàng nào là Thiếu phu nhân cái gì, cũng chỉ là một thiếp thất mà thôi.
"Đường tướng công(*)," Lâm Tú Tú ra hiệu cho nha hoàn và bà tử đứng lại, nàng tiến lên một bước nói: "Bây giờ ta đã đến mức này rồi cũng không còn khả năng uy hiếp đến phu lang nhà huynh nữa, Đường tướng công cứ an tâm đi."
(*) tướng công (người đàn ông thành niên, thời xưa)
Đường Dịch chớp chớp mắt nói: " Thiếu phu nhân vốn cũng đâu có uy hiếp được phu lang nhà ta mà."
Lâm Tú Tú nghẹn lời, mím mím miệng, không cam lòng nhưng không thể làm gì được: "Đường tướng công hà tất phải dùng loại khẩu khí này nói chuyện với ta, ta chẳng qua là muốn dựa vào huynh để có cuộc sống tốt thôi mà, điều này cũng đâu có gì là sai đâu, ngày thường huynh nói chuyện thô lỗ với ta cũng thôi đi, bây giờ ta đã gả cho người ta rồi, huynh không thể nói chuyện bình thường được sao?"
Thiếu nữ trước kia chớp mắt biến thành thiếu phụ, mang theo sự oan ức và không tình nguyện, lòng Đường Dịch cũng không tuyệt tình máu lạnh đến vậy, không đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thang-cap-cai-tao-phu-nhi-dai/3544029/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.