“Sao sư phụ Lư này không đáp lại lời Trần Nhiễm vậy? Mỗi lần đầu bếp Trần chào hỏi, ông ta đều quay mặt đi không nhìn à?”
“Ông lão hơn sáu mươi tuổi rồi, sao lại bất lịch sự như vậy.”
Trần Nhiễm cũng đã chú ý, Lư Cảnh Vinh này chưa bao giờ đáp lại lời cô, sau khi chào hỏi hai lần thì cô cũng từ bỏ việc tiếp tục giao tiếp với đối phương.
Dù sao mọi người cũng đều đến đây vì cuộc thi, cuối cùng người đứng trên đài thi đấu cũng chỉ có mình cô, giao tiếp giữa người với người ngược lại là chuyện ít quan trọng nhất.
Tuy nhiên, mấy người còn lại dù sao cũng đều là những đầu bếp nổi tiếng đã lăn lộn trong giới ẩm thực một thời gian, ít nhất cũng không để bầu không khí giữa họ trở nên lạnh nhạt.
“Ái chà, sư phụ Giang tuổi trẻ tài cao nha!”
Giang Đình nghe câu tuổi trẻ tài cao này, nhớ tới Trần Nhiễm đang ngồi trên sofa nhắm mắt dưỡng thần ở một bên, cảm thấy nghe có chút mỉa mai châm biếm.
“Tôi nào sánh được với sư phụ Mã chứ, năm đó món Lan Hoa Hùng Chưởng của sư phụ ngài đã giành giải vô địch toàn quốc đấy.”
Khán giả xem chương trình đến đây đều bật cười, mỗi câu nói đều ẩn chứa d.a.o găm! Một người ngầm ám chỉ đối phương đừng lấy tuổi trẻ làm vốn liếng, phía sau còn có người trẻ hơn; Người kia thì ngầm ám chỉ đối phương, bây giờ đều là động vật được bảo vệ rồi, chiêu thức của sư phụ ngài mà mang ra thì không ổn đâu.
Trận đấu đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044865/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.