Nhưng chỉ liếc một cái... Là cô ấy đứng như dính mắt vào đó luôn!
Món ăn trong nồi đó, miếng mề thì màu nâu đỏ, miếng dạ dày thì trắng tinh, còn xen lẫn ớt chuông hai màu xanh vàng, những miếng măng trắng nõn và lát cà rốt đỏ tươi.
Chỉ riêng màu sắc thôi, nhìn đã đủ khiến người ta thèm ăn rồi!
Chưa kể đến miếng mề hình hoa cúc kia còn rung rinh nhè nhẹ, chỉ nhìn hình dáng thôi cũng có thể tưởng tượng ra độ giòn non bung tỏa.
Còn miếng dạ dày lại càng tuyệt hơn, lúc đầu bếp múc món này ra, cái xẻng vô tình móc phải miếng dạ dày...
Miếng dạ dày vừa nãy chỉ bằng hai đồng xu, bị kéo như vậy một cái, lập tức biến thành hình lưới cá lớn bằng bàn tay!
Nhưng ngay sau đó, nó lại co về kích thước cũ, chỉ còn là một miếng mỏng xinh xinh, không thể đoán nổi lúc nãy nó đã bung ra thế nào.
Nước miếng của Bạch Chỉ sắp chảy ra đến nơi rồi...
Cô ấy cảm thấy độ đàn hồi ấy... đáng ra phải là thứ được đặt ngay giữa đầu lưỡi để nhai, để cảm nhận từng đợt co giãn thơm ngon!
Vốn tính hơi mạnh dạn, Bạch Chỉ liền lên tiếng khen không kiêng dè: “Chị ơi, tay nghề của chị giỏi thật đó! Có cần người nếm thử không ạ? Bố em bảo sau này em có thể làm nhà phê bình ẩm thực chuyên nghiệp đấy!”
Ngô Siêu Mỹ hừ một tiếng. Trần Nhiễm nhìn dáng vẻ sắp nhỏ dãi của cô ấy, cũng không đành lòng từ chối.
Cô lấy một đôi đũa đưa cho Bạch Chỉ: “Vậy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044834/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.