Đường Dương dang tay nói tỉnh bơ: “Nên tôi mới bảo là võ quán không hợp với chú. Hay để tôi đưa chú ra cổng nhé?”
Mùi cháo gà vẫn còn quanh quẩn trong mũi, Vương Chiêu Sơn có c.h.ế.t cũng không chịu đi!
Bị Đường Dương chặn họng bằng một câu không nặng không nhẹ, ông ấy cũng không dám làm quá, bèn tìm đến một người mặc áo đạo bào trông có vẻ hiền lành, đang đi treo bảng khẩu hiệu sau lưng, khẩn khoản xin:
“Đạo trưởng ơi, có thể dạy tôi vài chiêu tranh đồ ăn không? Chứ kiểu này tôi đói đến lả người luôn rồi!”
Người kia bật cười, vuốt râu cằm đáp: “Dễ thôi. Anh dồn hết sức vào đôi đũa, trong lòng chỉ nghĩ đến đồ ăn, cứ thế mà gắp. Tay cầm đũa, nhưng lòng không được để ý đến đũa.”
Vương Chiêu Sơn muốn khóc luôn tại chỗ. Trời ơi, kiểu này khó quá, ông ấy học không nổi đâu!
Thế là ông ấy rầu rĩ theo mọi người đi ra sân, rồi nhanh chóng bị Đường Dương bắt vào tập đứng tấn.
Suốt cả ngày, Vương Chiêu Sơn chỉ ăn được một chiếc bánh trứng vào buổi sáng, buổi trưa thì lót dạ bằng hai bát cơm trắng, đến tối mới được Đường Dương - có lẽ cũng thấy tội nghiệp, đưa cho một gói dưa muối.
“Có thể đổi sang món kèm do đầu bếp Trần nấu được không…” Ông ấy nhỏ giọng hỏi.
Đường Dương nhíu mày: “Ăn không? Không ăn thì thôi! Dù gì chú cũng chỉ ở đây có hai tuần, có trà uống, có dưa leo với cà chua để ăn, ăn cơm trắng mỗi ngày cũng đủ vitamin C rồi!”
"Ăn! Tôi ăn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044769/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.