Đồ Tiểu Ninh nhíu mũi lại, cẩn thận nhận biết mùi trong không khí.
Tuy đầu bếp Trần chỉ mới làm ở đây một ngày, nhưng mỗi học viên đều yêu thích tay nghề của cô, quả thực là sắc hương vị đều vẹn toàn.
Khen cô như vậy, không chỉ đơn giản là do sự so sánh với Đường Dương, cho dù là mang ra quán ăn bên ngoài, tay nghề của đầu bếp Trần cũng là đỉnh cao!
Nhưng món ăn này... cô ấy không ngửi thấy mùi gì.
Một đĩa thịt bò thái lát rất đẹp, cứ như vậy được Đường Dương trịnh trọng đặt ở chính giữa bàn.
Hình dạng ngay ngắn, vân thịt đẹp mắt, nhưng lại không có mùi thơm!
Mọi người có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Đường Dương.
Chẳng lẽ món thịt bò thơm như vậy vào buổi sáng, thật sự bị Đường Dương ăn vụng hết rồi sao? Đường Dương có chút ngơ ngác.
Hôm nay sao đám nhóc này không bắt đầu tranh giành thức ăn vậy? Nhìn cô ấy làm gì?
Tuy nhiên, cô ấy đã ăn qua món thịt bò mặt quỷ này rồi, cô ấy không có thời gian cùng đám nhóc này đấu trí đâu: "Mau ăn đi! Buổi chiều tôi cũng sẽ tham gia lớp văn hóa, ai mà còn ngủ gật, thì đứng tấn nghe giảng!"
Nhớ đến lớp văn hóa buổi chiều, Đồ Tiểu Ninh bĩu môi, cô ấy là người đầu tiên gắp miếng thịt bò trên bàn.
Chỉ khi gắp đến trước mặt, mới có thể mơ hồ ngửi thấy một chút hương thơm thanh mát của thịt bò, cô ấy cắn một miếng lớn, sau đó có chút ngây người.
Hoàn toàn khác với vẻ ngoài thanh đạm nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044760/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.