Thảo nào ở ngoài cửa ngửi thấy mùi thơm mà theo , thơm quá mất! Hai loại mỹ thực còn mùi thơm nồng nàn như khi mới lò, nhưng vẫn khiến cho mỗi ngửi thấy mùi thơm đều thể rời mắt.
Trần Nhiễm thái cải thảo, chú ý ánh mắt của nhân viên phục vụ, nhịn mà : " nhiều, cơm cho nhân viên cũng , mang qua đó !"
"Được , ngay đây!"
Trong phòng hát, An Cát San chọn một bài "Quốc tế ca" phiên bản Đường Triều, mỗi cảm thấy tư bản tổn thương tình cảm, cô đều sẽ đến gào thét bài hát , gào một mạch từ đầu đến cuối.
hôm nay, lời bài hát đến đoạn "Phải sáng tạo hạnh phúc cho nhân loại" mà cô vẫn còn đúng nhịp.
"Hôm nay , cảm xúc !"
Đồng nghiệp dài ghế sofa, nhịn với cô : "Tiệm thật sự sạch sẽ, thiết cũng tệ, đây ai đến nhỉ?"
"Hình như mỗi đến cửa thì đều phát phiếu giảm giá, liền …"
Lời của An Cát San còn xong thì cửa phòng hát đột nhiên gõ ba tiếng, đó mở cửa .
Một mùi thơm nồng nàn!
Còn kịp thấy bóng dáng của nhân viên phục vụ thì mùi thơm của đồ ăn bay .
An Cát San ném micro xuống, đồng nghiệp cũng lập tức bật dậy khỏi ghế sofa.
"Để ở đây ạ?"
"Được , cứ để ở đây ."
Hai đều nhịn, ai động tay , cho đến khi nhân viên phục vụ lịch sự đóng cửa rời thì An Cát San mới nhịn mà đưa tay cầm lấy một chiếc đùi gà rán.
Cầm đùi gà lên, cô mới nhận , cô quên mang bao tay dùng một !
Có điều, mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044657/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.