Đến xế chiều thì Hưng cuối cùng cũng tỉnh dậy, nhìn xuống chỉ thấy Hương đang nằm trên tay hắn, vẻ mặt hơi giận nhìn hắn.
"Thằng quỷ nhỏ! Giả ngu giả khờ lâu như vậy chỉ để mưu đồ làm tình với dì hai phải không?" Hương gắt giọng hỏi.
Bộ dạng của nàng trông rất uy nghiêm, thật giống như một người dì đang dạy dỗ cháu mình. Nhưng mà hiện tại nàng đang khỏa thân nằm trong vòng tay hắn, đùi trắn nõn nà gác lên người hắn, trong tử cung chứa đầy tinh dịch của hắn, nên hoàn cảnh này rất buồn cười.
"Không có mà!" Hưng ấm ức đáp: "Mấy năm nay con thật long yêu dì hai mà!"
"Không tin!" Hương lớn tiếng chống đối, nhưng mà giọng nói hơi run, mắt cũng đã ngấn lệ.
Hưng không có ngu, nhìn ra được bất an và lo lắng trong ánh mắt của Hương, vòng cánh tay còn lại qua ôm nàng vào lòng, siết nàng thật chặt, rồi thì thầm vào tai nàng: "Khánh Hương, ta yêu nàng." Hắn nói rõ từng chữ một làm cho Hương lập tức mềm nhũn.
"Ta thật thảm hại." Hương nức nở tự nói. "Cô đơn đến mức bị đứa cháu ruột chinh phục..."
Nàng là cao thủ Pháp Vương, lại còn rất xinh đẹp, trong lòng đương nhiên là có hơi tự cao. Nhưng hôm nay lại dễ dàng bị đứa cháu 15 tuổi đè xuống chinh phục, trái tim cũng bị hắn cầm đi rồi, hỏi sao nàng không ấm ức muốn khóc đây? Có điều, lý do này chỉ là phần nhỏ. Phần lớn là vì nàng đột nhiên có người làm chỗ dựa tinh thần, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ta-dao/2128880/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.