Một: Mới quen.
Bánh Trôi như thế nào từ một nắm thịt béo trưởng thành thành một đại cônương như hoa như ngọc, Ngôn Sơ Nam không biết, thậm chí khi ở Thiệu AnTự gặp vị Công Chúa điện hạ này, hắn cũng chỉ nhàn nhạt nhìn lướt quarồi xoay người đi luôn, bởi luôn tuân theo tôn chỉ xa rời hậu cung, nênvị Thừa Tướng căn cản chưa từng tiếp xúc với hậu cung này cũng khôngnhận ra Công Chúa điện hạ.
Chỉ coi là cô gái bình thường thôi.
“Công Chúa mau nhìn kìa, người kia chính là Thừa Tướng mà ngài cả ngày nhắctới đấy.” Bánh Trôi cung kính thắp nén nhang trước tượng phật, lạy bacái, tỳ nữ bên cạnh thấy nàng đứng dậy vội vã kéo ống tay áo nàng, chỉvào bóng người cao lớn dần biến mất mà kích động cực kỳ.
Bánh Trôi tự nhiên từ trên đệm đứng dậy, sau đó híp mắt lại nhìn người này.Chỉ bóng lưng thôi đã cao ngất như vậy, trong lúc bước đi mang theo ý vị văn nhân, không hổ là Ngôn Thừa Tướng quyền cao chức trọng trong truyền thuyết của Cao Thú. Nàng suốt ngày ở trong hoàng cung, trước kia quảthật chưa từng gặp vị Thừa Tướng đại nhân này.
“Ngôn Thừa Tướng…” Bánh Trôi siết nắm tay kêu lên răng rắc.
Vì sao nàng cả ngày nhắc đến vị Ngôn Thừa Tướng này phải ngược dòng đếnvài năm trước, nhắc tới mẫu thân nàng. Nàng là con của Hoàng Hậu, làcông chúa Thiệu Tuyên Đế yêu chiều nhất, từ nhỏ đã dưới một người trênvạn người. Vì vậy nàng từng cho rằng tên nàng là cái tên đẹp nhất thiênhạ.
Như Hoa – sáng lạn như hoa, hương thơm thoang thoảng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564423/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.