Không khí hơi ẩm, Tôn Trường Trạch bắt mạch cho Yến Lương Nghi trên giườngmềm, trầm ngâm một lát, sau đó hắn nắm phần chuôi kim châm, bởi vếtthương của Yến An Quân từ lưng tới tâm mạch, nên trước khi hắn khám bệnh đã có cung nữ lật Yến Lương Nghi nằm sấp xuống, một mảnh đổ sẫm thấmtrên áo ngủ bằng gấm níu giữ tầm mắt Thiệu Tuyên Đế.
Tôn Trường Trạch đâm những kim châm dài, từ cổ đến lưng thành một chuỗi,sau đó nhẹ nhàng rung động một phần cuống một chuỗi kim châm, đuôi chânong ong lắc lư, âm thanh không lớn, biên độ dao động lại không nhỏ.
Thiệu Tuyên Đế thấy vậy hơi yên lòng, Thái Y này nhìn tuy còn trẻ kỹ thuật lại có thật.
Tôn Trường Trạch tiếp tục động tác, lần này đổi thành kim châm lớn hơn, vẫn đâm vào huyệt vị thành một chuỗi, kim càng nhỏ dao động càng lớn, kimlớn ngược lại dao động nhỏ hơn, lần này khi hắn rung động kim châm chỉlắc lư một lúc liền dừng lại.
Tôn Trường Trạch lau mồ hôi, lén liếc mắt nhìn Thiệu Tuyên Đế, chỉ thấyThiệu Tuyên Đế đang chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ, chưa chú ýnhiều đến động tác của hắn, ánh mắt hắn lóe sáng, thân là Thái Y, muốnmột người bất tri bất giác chết đi quá mức dễ dàng.
Hắn rút một chiếc kim châm càng nhỏ hơn từ cuộn da dê, liếc mắt nhìn bóngngười đứng bất động bên giường, động tác trên tay thoáng ngừng rồi đánhúp vê phía tử huyệt trên cần cổ Yến Lương Nghi.
“Dừng tay!” Bên tai vang lên tiếng hét lớn của Thiệu Tuyên Đế, một chưởngđánh tới, trong lòng Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564360/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.