“Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết. Xét thấy Hoàng Hậu lễ phật haitháng, chuyển Hoàng Hậu phượng ấn cho Dung Phi cùng Nhàn Phi đồng quản,cùng nắm giữ sự vụ hậu cung, khâm thử.”
Sáng sớm ngày hôm sau, đạo thánh chỉ này nhanh chóng truyền khắp hậu cung.
Hoàng Hậu nhận được thánh chỉ chỉ thản nhiên cười: “Hoàng Thượng lấy điphượng ấn tỏ vẻ bất mãn đấy mà, không cần để ý, chỉ cần bản cung có thểmang thai hoàng tử, đừng nói là phượng ấn, dù là…”
Ngôi vị Hoàng Đế này, thiên hạ này, đều là của hoàng nhi của nàng dễ như trở bàn tay.
Nếu trước hôm qua nàng còn có vài phần tình ý với Thiệu Tuyên Đế, thì saukhi Thiệu Tuyên Đế nói ra cái tên kia, vài phần tình ý trong lòng nàngcũng mai một theo. Không ngờ, thật sự không ngờ! Đường đường Hoàng ĐếCao Thú lại thích một cô gái đến từ Đại Cật, huống hồ nữ tử này chỉ làmột Lương Nghi nho nhỏ.
Yến Lương Nghi, đối với Hoàng Hậu như nàng quả thật là trò cười lớn nhất thiên hạ.
“Chủ tử, buổi sáng nhiều sương, ngài nên trở về nghỉ ngơi đi, ước chừng látnữa dược lực sẽ phát huy.” Kim Chi đi tới phủ thêm một chiếc áo khoácmỏng cho Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu nhìn xa cười cười, Thục Phi gì đó, Tĩnh Phi gì đó, Yến Lương Nghigì đó, chỉ là hoa trong phòng nàng, dù nở tươi đẹp rạng rỡ cũng do nàngmuốn sống thì sống, muốn chết thì chết.
“Kim Chi, ném hết những loại hoa bản cung thích cùng những loại hoa đangđược chăm sóc đi. Từ nay về sau bản cung không thích hoa hoa cỏ cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564354/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.