Một đường đi thẳng tới Lam Tĩnh Cung, Yến An Quân liền thấy quầng sáng đỏrực rất lớn trên đầu Đoan Mộc Quân, trong lòng đã hiểu, xem ra chuyệnlần này không thể nghi ngờ là Đoạn Mộc Quân gây nên.
Thiệu Tuyên Đế không nhận trà Đoan Mộc Quân dâng lên, chỉ lạnh lùng nói:“Đoan Mộc Tài Nhân, mưu hại Đại Hoàng Tử, hãm hại Yến Quý Nhân, ngươithật to gan!”
“Tỳ thiếp không có…” Đoan Mộc Quân đang định giải thích, Thiệu Tuyên Đế mặt lạnh vẫy tay, thị vệ ngoài điện áp giải Đào Lý vào, Đào Lý hai mắt sưng đỏ, không dám ngẩng đầu nhìn Đoan Mộc Quân.
“Đoan Mộc Tài Nhân, nhìn cung nữ này đi, ngươi còn gì muốn nói?”
“Tỳ thiếp không còn lời nói để nói.” Đoan Mộc Quân nhắm mắt lại, quỳ trênmặt đất nói từng chữ: “Nhưng Hoàng Thượng, ngài không thể xử trí tỳthiếp.”
…
“Yến Quý Nhân trở về… có nói gì nữa không?” Thiệu Tuyên Đế đứng trước cửa sổ Dưỡng Tâm Điện, bầu trời trước mắt rất mờ mịt, ánh mắt hắn lạnh lẽonhìn sắc trời.
An Đức Lễ cẩn thận từng li từng tí, ngẩng đầu nhìn Hoàng Thượng một cái,thấy ánh mắt như vậy trong lòng rét lạnh, vội vàng cúi đầu nói: “Yến Quý Nhân chưa từng nói gì, chỉ là… nhìn sắc mặt có vẻ tái nhợt.”
Bàn tay trong tay áo Thiệu Tuyên Đế hơi nắm chặt, một lát sau mới phân phó: “Soạn chỉ cho trẫm, Yến Quý Nhân thăng lên lục phẩm Lương Nghi, banthưởng một đôi lư hương cửu chuyển sứ thanh hạc, một đôi trâm vân châutrân châu.”
“Vâng.” An Đức Lễ yên lặng đứng dậy, thầm nghĩ Yến Quý Nhân lần này chịu ấm ứcrất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564347/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.