Có điều, về việc này, hiển nhiên An công công đoán sai rồi.
Tuy sau khi thả tin tức giả Hoàng Thượng ngủ tại Dưỡng Tâm Điện, thật sựkhông ai tìm đến Yến Quý Nhân gây chuyện, nhưng cùng lúc đó, sau lần thị tẩm thứ hai, Thiệu Tuyên Đế không còn tới Tú Ngọc Cung nữa.
Lộc Nhi cũng nóng ruột, không thôi vướng mắc vì loại thái độ chuyện không liên quan đến mình của chủ tử nhà nàng.
“Chủ tử, năm ngày rồi Hoàng Thượng chưa tới.” Lộc Nhi tay hái cánh hoa, rasức nhắc nhở chủ tử nhà mình: “Trong cung nhiều nữ nhân thế này, khôngbiết Hoàng Thượng lại bị ai mê mắt rồi.”
Lộc Nhi liếc nhanh đánh giá Yến An Quân, sau đó lại làm bộ điềm nhiên như không, quay đầu đi.
Yến An Quân ngồi một bên tu bổ bồn hoa, buồn cười nhìn nàng: “Ngươi nóikhông sai, trong cung nhiều nữ nhân thế này, đương nhiên Hoàng Thượngkhông thể luôn tới chỗ chúng ta.”
“Cái này không giống.”
“Nữ nhân trong cung đều như nhau cả thôi.” Ít nhất trong lòng Thiệu TuyênĐế, nữ nhân trong cung ước chừng đều như nhau, nhiều nhất ai có dángngười đẹp hơn một ít, gương mặt đẹp hơn một ít thì thỉnh thoảng sẽ nhớđến…
Về phần nàng, không đẹp nhất cũng không xấu nhất, bị Thiệu Tuyên Đế quên là hết sức bình thường.
“Nhưng mà…” Nhưng mà chủ tử ngài không giống người khác, Lộc Nhi nghiêm mặtmấp máy môi không lên tiếng, chỉ thầm nghĩ: thái độ của Hoàng Thượngkhông giống như không để chủ tử trong lòng… Nhưng nếu thật sự để tronglòng, vì sao nhiều ngày rồi không tới thăm một lần?
Nơi này hai chủ tớ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564337/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.