Lần này tiễn Ôn Bình rời đi, Hô Lan nhanh nhảu hơn, lúc Ôn Bình có ý định rời đi thì hắn đã đứng ngay ở phía ngoài cửa, tránh phát sinh chuyện lần trước chỉ chớp mắt Ôn Bình đã rời đi.
Với hắn, thời điểm chia tay thì phải trịnh trọng lưu luyến chia tay để bày tỏ tình cảm quyến luyến không nỡ của bản thân —— Giống như không ai không như thế.
Chỉ có mỗi Ôn Bình căn bản không thích như thế.
Nếu không cũng sẽ không nói lời từ biệt xong rời đi ngay.
"Ôn tông chủ yên tâm, chuyện tin tức cứ giao cho lão phu." Vân Hải Thương Lam cùng vợ chồng Hô Lan đều đứng ở ngoài cửa son vẫy tay, đưa mắt tiễn xe thú dần dần đi xa.
Bây giờ, sau khi trở lại khách sạn đón tiếp Lan Bằng thì xe ngựa đi thẳng hướng Kỳ Binh học viện, Ôn Bình thầm hỏi thăm hệ thống, mục đích tự nhiên là vì tính toán thời gian đi Hải Long sơn, qua đó để lập nên kế hoạch của hai mươi ngày sau này.
Hắn chắc chắn sẽ trở lại Sơn Hải thành một chuyến, không thể không nắm lấy tin tức của Bích Nguyệt Phiêu Linh.
Thế nhưng sau 20 ngày thì hệ thống sẽ mở ra đường trở về, đây là tính cưỡng chế, cho nên phải dự trữ một ít thời gian dành cho phụ thân. Trước khi đến nơi này, Ôn Bình thật sự là lần đầu tiên cảm thấy thời gian lại gấp gáp đến như thế.
Rõ ràng trên thế giới này, chỉ cần tới Thần Huyền cảnh là tuổi thọ có thể tăng gấp bội.
"Tông chủ, quá nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574602/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.