"Phá hư tông môn của công... Hôm nay không có cơm ăn. Nếu có lần thứ hai, trực tiếp trục xuất Bất Hủ tông." Ôn Bình hờ hững mở miệng.
"Đây chỉ là một cái chén!"
Long Kha bỗng nhiên đứng dậy.
Cặp mắt trong trẻo lạnh lùng kia nhìn chằm chằm Ôn Bình, đương nhiên, đây không phải là sát ý, mà là đang phẫn nộ đứa cháu này của mình.
Điệt tử này sao lại không khiến người khác ưa thích như thế?
Chẳng phải chỉ bóp nát một cái chén thôi sao?
"Triệu khách khanh, bớt giận... Tông chủ không phải ý tứ này, ngài ngồi xuống trước, uống chén nước bớt giận."
"Tông chủ hắn tuy nói năng chua ngoa nhưng lòng lại như đậu hũ. Ngài không cần quá để ý..."
Chiêm Đài Thanh Huyền bọn họ vội vàng đi lên khuyên bảo Long Kha, tính toán hóa giải loại xấu hổ này, dù sao bọn hắn cũng nhận ra ngay sự phẫn nộ từ trong ánh mắt của Long Kha, căn bản sẽ không liên tưởng đến những thứ khác.
Lúc này, Ôn Bình đột nhiên vỗ trán một cái, nói: "Không có ý tứ, ta nói sai..."
Nghe được câu này, Chiêm Đài Thanh Huyền lập tức thở phào một hơi.
Như trút được gánh nặng.
Nàng liền sợ tông chủ và Triệu khách khanh xảy ra mâu thuẫn, sau đó diễn hóa thành một trận tranh chấp không đáng có.
"Triệu khách khanh, ngài xem, tông chủ quả thật nói năng chua ngoa..."
Nhưng nói đến một nửa, im bặt mà dừng.
Bởi vì bị Ôn Bình cướp lời.
"Ta nói sai, không phải hôm nay, mà là ngày mai." Ôn Bình liếc nhìn bầu trời đen như mực ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574570/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.