"Tha thứ ta cái gì?" Ôn Bình hỏi ngược một câu.
"Không có... gì." Xích Mục Cự Viên sợ sệt, Ôn Bình hiện tại mang đến cho hắn một cảm giác thật là đáng sợ, "Ôn tông chủ, bản vương nói giỡn. Bản vương sao lại là loại người mang thù kia được, Kim Toa Diệp, ngài không trả cũng không có chuyện gì."
Ôn Bình buông lỏng tay ra.
Xích Mục Cự Viên bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm.
"Còn tưởng rằng ngươi thành thật trồng cây, không nghĩ đến vẫn là như cũ." Ôn Bình không có ép Xích Mục Cự Viên muốn đi gấp phải ở lại, trong đầu bắt đầu cân nhắc cảnh giới hiện tại của Xích Mục, Thông Huyền thượng cảnh, cũng không tệ.
Giữ lại trồng cây nhưng thật ra có chút đáng tiếc.
Tuy nhiên làm sao bồi dưỡng nó lên đến cảnh giới cao hơn, Ôn Bình cảm thấy vẫn phải chờ cho dã tính của nó tiêu tan rồi hẵng bàn.
Dù sao cũng còn thời gian 300 năm.
Nếu như Xích Mục Cự Viên này biết chỉ một câu nói của bản thân lại chôn vùi tương lai của mình, đoán chừng phải khóc chết.
Xích Mục Cự Viên vừa đi, Linh Doãn cùng Hắc Trạch cũng theo đó rời đi, Ôn Bình chợt đi vào trong Kiến Mộc lâm. Vừa mở ra Trường Mạch Công, cảm giác kia thực sự là quá sướng rồi, Mộc khí liên tục không ngừng tràn vào trong thân thể.
Cảm giác thoải mái kia lộ rõ trên mặt.
"Hệ thống, giúp ta thăng cấp Thính Vũ các hai lần." Ôn Bình khoanh chân ngồi xuống, trực tiếp nói cho hệ thống biết.
【 Đang thăng cấp Thính Vũ các... 】
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574544/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.