Chiêm Đài Thanh Huyền gật đầu.
"Lương Bình đại ca, nghe được đi, một bát cuối cùng... Tiểu Diệp, đi tiễn Lương Bình gia gia ngươi một chút."
Cơ Lương Bình không có trả lời, hắn chỉ là nhìn xem bóng lưng Ôn Bình lên lầu hai, chợt liếc qua tấm biển ghi phòng bếp vài lần. Hắn xác định, cơm kia nhất định là thiên tài địa bảo, chỉ bằng dị hương kia lan ra cũng đủ để chứng minh vấn đề. Thiên tài địa bảo không quá lớn giống như hạt gạo, hắn quả thật không nghĩ ra là thứ gì.
Không, phải nói là nghe cũng chưa nghe nói qua.
Sống hơn 200 năm, trong trí nhớ hoàn toàn không có loại vật này.
Hắn bây giờ cũng không quan tâm gì đến chuyện gặp gỡ người gì gì kia, lập tức nói với Chiêm Đài Thanh Huyền ở bên cạnh: "Thanh Huyền, tông chủ của các ngươi ăn cơm gì?"
Ý của hắn chính là, cơm kia rốt cục là thiên tài địa bảo gì?
Chiêm Đài Thanh Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, trả lời, "Vậy thì ngươi phải hỏi tông chủ chúng ta, bất quá, Lương Bình đại ca, dừng lại tại đây đi. Nơi đây không phải là Thiên Thần Học Viện của các ngươi, nghe ngóng nhiều như thế để làm gì? Không có việc gì liền trở về đi, qua hai tháng nữa ta sẽ đưa 10 Tuyền Qua Đồ cho ngươi, cam đoan phẩm chất tối ưu."
Ôn Bình xem mặt mũi của nàng để Cơ Lương Bình lưu tại đây đã là một loại ban ân, nàng làm sao lại không thức thời để Cơ Lương Bình hỏi lung tung này kia, nhìn trộm bí mật của tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574496/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.