Lục Dã vỗ hai tay, chậm rãi khom người.
Để bày tỏ cảm kích!
Đây là câu nói hán thích nghe nhất, cũng coi như tâm nguyện của hắn.
"Ta tiễn ngươi."
Nói xong, Ôn Bình để chén đũa xuống, đứng dậy.
Lục Dã khẽ gật đầu, cười nói: "Được Ôn tông chủ tiễn biệt, Lục Dã may mắn a."
Ôn Bình không có trả lời, lời khen này...
Có hơi hơi thoải mái!
Bởi vì Ôn Bình đứng lên nên những người còn lại cũng đứng cả lên. Ở chung với Lục Dã lâu như vậy, cũng coi như bằng hữu —— nói như thế mặc dù không ai sẽ tin.
Luyện thể cảnh cùng nửa bước Thần Huyền mà cũng coi là bằng hữu?
Nếu là bằng hữu thì hẳn nên tiễn biệt
"Thức ăn này của Ôn tông chủ ta quả thật nghe qua một lần thôi đã thèm nhỏ dãi, đi lần này, chỉ sợ không biết ngày nào mới được gặp lại. Đúng rồi..." Nói xong, Lục Dã từ trong ngực móc ra một tấm danh thiếp, đưa bằng hai tay cho Ôn Bình, "Ôn tông chủ, nếu như ngài có thể đến Tử Mạch hồ, hoan nghênh đến làm khách tại Bích Nguyệt gia chúng ta."
"Ừm."
Ôn Bình khẽ gật đầu, thu hồi danh thiếp.
Ở cửa phòng bếp, Bích Nguyệt Di đang đứng ở đó, thấy Ôn Bình đi xuống, liền vội vàng khom người hành lễ.
Hắn cũng không dám giữ lấy thân phận thiếu tộc trưởng Bích Nguyệt gia, dù sao hắn cũng muốn gia nhập Bất Hủ tông đến điên rồi, nếu không phải còn phải trở về phục mệnh, hắn thật muốn ở lại đây không đi đâu cả.
Khi đưa đến dưới ngàn bậc thềm, đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574494/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.