Trong hai mắt Nam Cung Vấn Thiên bỗng nhiên toát lên vẻ sợ hãi, sau đó vội vàng hô lớn với Ôn Bình: "Người của Thương Ngô thành còn ở trong tay ta... Còn cả người Bất Hủ tông các ngươi nữa... Bọn họ vận lương bị người của ta bắt... Thả ta, ta có thể thả bọn họ... Ôn tông chủ, tha ta một mạng đi!"
Hiện tại hắn thật sự sợ!
Hắn biết, hắn đã đánh giá bản thân quá cao và đánh giá con giao long này quá thấp.
Con giao lòng này chí ít là Thần Huyền thượng cảnh hoặc thậm chí cao hơn!
Nếu không sao chỉ một tiếng rống đã có thể tổn thương hắn đến như hiện tại? Chỉ một chút như thế, hiện tại trong thân thể hắn thật chẳng khác gì dời sông lấp biển, nếu như không phải dục vọng cầu sinh chống đỡ hắn thì hắn không biết có đứng nổi không nữa. Khi trông thấy Ôn Bình nghe hắn nói như thế lại đứng lên, hắn thở phào nhẹ nhõm.
"Hắn cũng mặc y phục giống y hệt ngươi!"
Nam Cung Vấn Thiên mừng thầm trong lòng, hậu chiêu của mình quả nhiên phát huy tác dụng. Vốn là muốn dùng để uy hiếp áp chế Bất Hủ tông, nhưng không ngờ bây giờ nghiễm nhiên thành cọng cỏ cứu mạng hắn.
Ôn Bình khoát tay, nói: "Đại Giao, ngừng!"
Giao long bỗng nhiên quay đầu không phải là không hài lòng vì ngoại hiệu này, mà là hỏi: "Không giết hắn?"
Ôn Bình trả lời: "Ta có lời muốn hỏi hắn."
"Hỏi đi, đợi lát nữa ăn cũng được." Giao long thản nhiên trả lời.
Ôn Bình bước mấy bước đến trước người Nam Cung Vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574489/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.