Cấm khu bây giờ cũng dần dần mở rộng ra, tại thúc giục đám người đi đến phía trước.
Tần Sơn mặc dù không có lấy được bao nhiêu điểm tích lũy, thế nhưng bước đi ở phía trước nhất, lúc đang định đi thẳng đến điểm cuối để săn giết yêu vật, lại bị một ngọn núi đá cản đường.
Núi cao trăm trượng, nguy nga cao vút, tựa như một người khổng lồ đỉnh thiên lập địa, phủ lên nửa bầu trời.
Khi Tần Sơn nhìn quanh một vài lần, ngây ra một lúc.
Nơi xa dựng đứng một bia đá, bên trên khắc lấy bốn chữ..
"Biên giới bí cảnh!"
Tần Sơn có chút không dám tin tưởng ngẩng đầu nhìn đỉnh thạch phong, sau đó theo bản năng liếc nhìn địa đồ.
Nhưng trên địa đồ, chấm nhỏ đại biểu cho hắn lại chỉ ra chưa dừng trên điểm cuối.
Lúc đang định tìm xem có đường lên núi hay không, mọi người lục tục bước đến.
Sau khi thấy Vân Liêu, Tần Sơn không để ý đến việc tìm đường lên trên mà vội vàng nghênh đón, "Vân trưởng lão, chúc mừng, tổng điểm tích lũy thứ nhất."
Dựa theo suy đoán của hắn, hi vọng Vân Liêu đạt được hạng nhất tổng điểm tích lũy là rất lớn.
Dù sao đường phía trước không xa.
Sẽ không còn thời gian có thể săn giết yêu vật.
Vân Liêu cười trả lời, "Tần trưởng lão ngươi cũng không kém a, ta... May mắn mà thôi."
Nói xong, Vân Liêu cũng cảm thấy tức cười thay cho chính bản thân mình.
Hắn khiêm tốn quá độ, thật không phải là chính hắn.
Sau khi cười xong, hắn bắt đầu mơ ước đến bảo tọa hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574465/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.