Lúc này, đám người nhìn chằm chằm hình tượng trong bí cảnh từ từ thoát khỏi trạng thái mê mẩn. Ngay từ đầu tuy không có đánh nhau, cũng chưa từng xuất hiện cảnh tượng kinh tâm động phách, thế nhưng bí cảnh kia thật sự quá hấp dẫn. Chỉ bằng những người mà Triệu Dịch đi theo sau kia, tuổi trẻ quả thực khiến người ghen tị. Chừng hai mươi đã thập tam trọng cảnh, ai mà không ghen tị cho được.
Đương nhiên, nếu như nói nét mặt bây giờ, đa dạng nhất hẳn phải nói đến người của phủ thành chủ.
Bởi cả đám bọn họ đã bốn năm mươi tuổi rồi mới luyện thể thập tam trọng mà thôi, hơn nữa đời này cũng không biết có thể tiến nhập được Thông Huyền hay không.
So sánh như thế khiến cho bọn họ thật sự ghen tị.
Hoàn Thành cũng là như thế.
"Không nghĩ đến con của chúng ta cũng có một ngày như thế."
Hoàn Thành nhìn hình tượng trước mắt, có chút cảm khái.
Còn chuyện gì cao hứng hơn khi thấy tiền đồ của nhi tử tốt đẹp hơn mình? Trước kia hắn luôn luôn muốn bồi dưỡng nhi tử thành thành chủ, làm cường hào một phương, nhưng giờ ngẫm lại, thời điểm đó làm nhưu thế quả thật là tầm nhìn hạn hẹp. Thế giới bên ngoài lớn như thế, hắn lại chỉ muốn nhốt nhi tử của mình trong lồng.
Cung Vũ Hân gật đầu, cực kỳ tán đồng câu nói này của trượng phu, "Trông hắn còn oai hơn ngươi thời trẻ nhiều."
"Thời trẻ ta không tính là gì, ta ngay cả Ôn Ngôn cũng không sánh nổi, nhi tử ta hơn ta không phải rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574458/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.