Kiệt!
Kiệt!
Tiếng cười âm lãnh mà cổ quái quanh quẩn đỉnh Vân Lam sơn, để người nghe không rét mà run. Sát Di nghe được tiếng cười kia thì không khỏi hồi hộp trong lòng, nhất là khi trông thấy khô lâu cười đến há mồm thì lại càng kinh hãi.
Hắn hiểu được, thực lực của quái vật này rất mạnh.
...
Lúc này, Lãng Tử Kiếm bay ra đã trở lại.
Khi trở lại, không còn là một đạo bạch quang nhanh chóng như thế nữa, nó đến trước người Ôn Bình thì ngừng lại.
Ầm!
Hoàn Nguyệt ứng tiếng đổ xuống!
Bạch sắc hỏa diễm tiếp đó trong mười mấy hơi thở tựu thiêu thi thể của nàng thành tro, không sót lại thứ gì.
Thấy cảnh này, những người trốn sau chủ điện ngây ra một lúc, sau đó mới kịp phản ứng, nhao nhao kinh hô.
"Phi kiếm!"
"Cái này. . ."
"Xem « Tru Tiên » sẽ đưa ra phương pháp tu hành phi kiếm a?"
...
Đám người nghị luận.
Lục Dã nghe không hiểu bọn hắn, nhưng nhìn một màn này thì âm thầm kinh hãi, bởi vì nhìn thấy Hoàn Nguyệt một khắc trước còn đang bất phân thắng bại với hắn vậy mà lại chết đi như thế, không sót lại thứ gì.
Lại nhìn sang Ôn Bình, mặt hắn lại nhiều hơn một thứ.
Hẳn là kính trọng đi.
Nhất là thanh kiếm lơ lửng kia, hắn tự hỏi bản thân không có biện pháp ngăn cản.
Sau khi mọi người kinh ngạc, Sát Di thấy đồng bạn đã chết, dưới cơn nóng giận bắt đầu phát lực, cự chùy giống như không muốn sống càng không ngừng đâm xuống dưới. Mỗi một lần rơi xuống, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574434/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.