"Ba tên Thông Huyền thượng cảnh."
Lục Dã nói tiếp.
"Bất Hủ tông này thật đúng là quái." Mỗi lần tới sẽ lại thấy có người ở chỗ này làm ra chút chuyện cổ quái.
Vừa khóc lại vừa cười.
Hiện tại, ba cái Thông Huyền thượng cảnh chơi trò bịt mắt sờ người.
Tìm lối ra?
Lối ra chẳng phải ở dưới chân các ngươi sao?
Không có suy nghĩ nhiều, Bích Nguyệt Di bước thẳng lên Vân Lam sơn, vẫn là đi tìm Ôn tông chủ quan trọng hơn.
Chờ Cường Tử mang theo linh thiện xuống núi, đã đợi không được.
Đây là lần thứ tám thái tổ ngất đi.
Nhờ cậy nửa bước Thần Huyền cưỡng ép vận chuyển mạch khí để ổn định nhịp tim, nhưng tiếp tục như thế tối đa chỉ có thể kéo dài đến chạng vạng tối.
Nhưng vừa lên ngàn bậc thềm, cảnh tượng trước mặt khiến Bích Nguyệt Di sững sờ.
"Cường Tử!"
Cường Tử vậy mà nằm ở trên thềm đá, một tay không biết đi đâu, thân thể tức thì bị máu nhuộm đỏ, hoàn toàn tiêu tán khí tức, an tĩnh hơn cả Bích Nguyệt Phiêu Linh đang hôn mê, tĩnh đến đáng sợ.
Sau khi hô lên, Bích Nguyệt Di lập tức ngồi xổm người xuống kiểm tra mạch đập của Cường Tử, kiểm tra một hồi, hắn lại thấy được lỗ máu chỗ ngực Cường Tử!
"Các ngươi!"
Bích Nguyệt Di lập tức đứng dậy, xông tới chỗ Triệu Dịch, tức giận nói.
Triệu Dịch vội vàng mở miệng, "Tiền bối, người không phải chúng ta giết, lúc tông chủ xuống núi trở lại, liền mang theo vị tiền bối này trở về. Tông chủ nói với ta, nếu có người tới nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574428/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.