“Ly hôn đi.” Lúc nói ra câu này, Thẩm Úc Tiều suýt nữa bật khóc, nhưng vì để duy trì chút danh dự cuối cùng anh vẫn chống đỡ.
Cũng chẳng biết tại sao, rất dễ dàng để che giấu cảm xúc khi vui vẻ, nhưng lúc đau khổ phải nhéo đùi mới có thể tiếp tục nói, những sự vui vẻ ấy là giả ư? Là ảo giác của bản thân?
Anh cười khổ một tiếng, nhờ phước của Lương Trung Tuyền, anh giờ đây chính là bị bệnh thần kinh trông gà hóa cuốc, như điên như dại, nghi ngờ tất thảy, phủ định mọi thứ.
Người đối diện sau khi ngẩn ngơ hồi lâu, hốc mắt đỏ bừng một cách mắt thường có thể thấy rõ, cậu hoài nghi hỏi: “Anh nói cái gì? Anh nói lại lần nữa đi?”
Nhìn kỹ năng diễn xuất tuyệt vời này, chân thực làm sao, giống như còn yêu mình lắm…
Thẩm Úc Tiều hờ hững trả lời cậu: “Tôi bảo ly hôn.”
“Tại sao?” Lương Trung Tuyền thay đổi vẻ tủi thân có lý chẳng sợ mấy ngày nay, nước mắt rơi xuống theo câu hỏi: “Anh có biết anh đang nói cái gì không? Rốt cuộc em làm mất lòng anh chỗ nào, anh nói cho em biết có được không…”
Cậu hết sức cẩn thận tiến lên trước vài bước, môi run lên vì nỗi sợ không biết tên, thăm dò vươn tay về phía người đối diện nhưng lại bị đối phương lạnh lùng tránh ra.
“Cậu có thể đừng diễn nữa được không.” Thẩm Úc Tiều giơ tay đẩy mạnh cậu sang một bên, cuối cùng không kìm được nước mắt, gào lên một cách cuồng loạn.
Mình nói đến mức này chẳng lẽ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-show-an-ai/1126080/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.