TrướcSau Cạch một tiếng.Máy sấy tóc ồn ào cuối cùng cũng im lặng.Thời Lận Xuyên tiện tay vuốt những sợi tóc khô và bồng bềnh dưới lòng bàn tay, lờ mờ ngửi thấy mùi hương dầu gội đầu thanh mát cùng nguồn gốc với mùi trên người mình.Tạ Cảnh Hòa ngồi trên ghế, bị gió nóng thổi đến nheo mắt lại, không biết có phải mũi ngứa không, y bất chợt hắt hơi một cái, ngọn tóc theo đó mà rung lên.Một lọn tóc vướng vào tay người đàn ông, không chịu buông ra.Giống hệt chủ nhân của nó.Tạ Cảnh Hòa không hiểu sao bị lườm một cái, nhưng y còn chưa kịp hỏi ra tiếng, bàn tay lớn của người đàn ông đã giữ lấy đầu y ấn xuống, tầm nhìn kết nối giữa hai người lập tức bị cắt đứt, y chỉ có thể nhìn thấy bàn chân trần của mình nhẹ nhàng giẫm lên mu bàn chân của người đàn ông, chồng lên nhau.Giây tiếp theo.Mu bàn chân Thời Lận Xuyên đột nhiên truyền đến một cơn đau nhói.Nói đau, hình như không quá chính xác, giống như ngứa hơn. Cảm giác này nằm giữa hai thứ đó, ranh giới mơ hồ, nói một cách dễ hiểu thì nên là...Châm chích.Thời Lận Xuyên cúi đầu nhìn.Chỉ thấy Tạ Cảnh Hòa xòe ngón chân ra, đang vung vẩy hai chiếc kìm nhe nanh múa vuốt, ra sức kẹp lớp da mỏng trên mu bàn chân anh, mang theo chút vụng về không biết lượng sức.Trong lúc cử động, mu bàn chân y căng chặt, gân cốt rõ ràng.Thời Lận Xuyên "chậc" một tiếng, không nói gì.Một lúc sau.Anh đuổi cái tên rõ ràng là ăn no rửng mỡ này lên giường, còn mình thì lê dép lê đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702823/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.