Thật là một đêm hỗn loạn.
Cảm xúc dâng trào, không khí vượt quá giới hạn, Thời Lận Xuyên không hề dùng biện pháp bảo vệ nào, còn người kia cũng không nghĩ đến việc nhắc nhở, hai người cứ thế bất chấp thời gian và địa điểm mà phát tiết.
Những mâu thuẫn sâu sắc không được giải quyết.
Nhưng sau một màn ân ái, quả thực đã làm dịu đi một số điều.
Chờ đến khi điếu thuốc tàn lụi giữa môi hai người, Thời Lận Xuyên liếc nhìn cổ tay áo bị ướt của mình, cam chịu nắm lấy một mắt cá chân của Tạ Cảnh Hòa, bắt đầu dọn dẹp những thứ còn sót lại của mình.
Nước đầy và trong suốt, có thể nhìn thấy tận đáy.
Hai người đã không giao lưu một thời gian, ban đầu có chút khó khăn, nhưng Tạ Cảnh Hòa nhanh chóng tiến vào trạng thái, cộng thêm hai người đã quá quen thuộc với cơ thể của nhau...
Không bị rách.
Chỉ là hơi sưng đỏ một chút.
Thời Lận Xuyên rút ngón tay ra, bế Tạ Cảnh Hòa ra khỏi bồn nước bẩn, để hai tay y chống vào tường, còn mình thì cầm vòi hoa sen xịt rửa cho y, nhưng chỉ vài phút sau, người này đã run rẩy cho biết y không đứng vững được nữa.
Không còn cách nào.
Thấy Tạ Cảnh Hòa vẫn bị bịt mắt, như bị phạt đứng quay lưng về phía mình, trông thật đáng thương, Thời Lận Xuyên suy nghĩ vài giây, từng chút một cởi bỏ bộ vest trên người, chậm rãi bước vào phòng tắm vòi sen.
Vừa mới đưa tay chạm vào khuỷu tay đối phương, Tạ Cảnh Hòa đã dang chân quay người lại, lao vào lòng anh như chim én về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702813/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.