Một cách vội vã, cuối cùng Tạ Cảnh Hòa cũng về đến nhà trước mười hai giờ. Trên đường đi, y gần như đã xịt nửa chai nước súc miệng vào miệng, và thỉnh thoảng lại hỏi trợ lý Nhạc Ngôn đang đón y:
"Mùi rượu trên người anh vẫn nồng lắm ư?"
Nhạc Ngôn nhíu mũi, lẩm bẩm:
"Anh Tạ, anh đâu phải đi dự tiệc rượu không đứng đắn, chỉ là đoàn làm phim cùng nhà đầu tư ăn bữa cơm thôi mà, làm gì mà căng thẳng như lâm đại địch vậy? Anh là cô vợ nhỏ sống trong gia đình phong kiến ư?"
Cạch một tiếng.
Tạ Cảnh Hòa đóng nắp chai nước súc miệng lại, nhét vào hộp đựng đồ, ngượng ngùng nói: "Lận Xuyên đặc biệt ghét anh uống rượu."
Nhạc Ngôn làm việc nhanh nhẹn và tính cách cũng sắc bén, cô rất thân thiết với Tạ Cảnh Hòa, đã vượt qua mối quan hệ thuê mướn thông thường, liền thẳng thắn nói: "Anh Tạ, anh tỉnh táo một chút đi, chẳng phải ban đầu hai người gặp nhau ở quán bar à?"
Ngụ ý: Làm sao anh ta có thể nói ghét anh uống rượu chứ?
Nhận ra mình vô tình nói ra một từ khóa nào đó, Nhạc Ngôn chợt thấy không ổn, giây tiếp theo tâm trạng của người đàn ông quả nhiên trở nên tốt đẹp, thậm chí còn khẽ cười hai tiếng, rủ rỉ nói:
"Đúng vậy, ngày đó thật trùng hợp."
Cho đến hôm nay, Tạ Cảnh Hòa vẫn nhớ như in những gì đã xảy ra ngày hôm đó.
Ba năm trước, vào ngày sinh nhật thứ hai mươi tư, lịch trình làm việc của Tạ Cảnh Hòa là chụp ảnh bìa cho một tạp chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702787/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.