TrướcSau Ngày hôm sau.Lại là một ngày nắng chói chang.Lâm Trục ôm Nghiêm Nhược Quân ngủ đến hơn mười một giờ trưa.Nói là không mệt, nhưng cậu đã dồn hết sức ôn tập mấy tháng liền, giờ thi tốt nghiệp trung học phổ thông đã kết thúc, cũng coi như trút bỏ một gánh nặng.Huống chi tối qua Lâm Trục còn trải qua một phen lao động thể lực.Cảm giác mềm mại ấm áp trong vòng tay, cậu ngửi mùi gió biển hòa quyện với mùi kẹo bạc hà, đồng hồ sinh học cứng đầu cuối cùng cũng chịu thua, để chủ nhân ngủ một giấc đến trưa.Rèm cửa che sáng rất tốt, phòng ngủ tối om.Khi Lâm Trục mở mắt, người đàn ông trong vòng tay rõ ràng đã tỉnh từ lâu, đang quay lưng lại nghịch điện thoại, ánh sáng màn hình điều rất tối, nhưng cậu vẫn nhìn rõ ràngNghiêm Nhược Quân đang xem nhẫn.Lâm Trục nheo mắt, cánh tay vắt ngang eo người đàn ông đột nhiên siết chặt, ôm anh sát hơn, đồng thời, bàn tay lớn đặt lên bụng phẳng lì của đối phương, lòng bàn tay ấm áp.Cậu hỏi: "Có thấy thích cái nào không?"Nghiêm Nhược Quân dường như bị cậu đột ngột lên tiếng làm giật mình, lập tức ấn ngón cái vào cạnh bên, khóa màn hình điện thoại, sau đó nhắm mắt giả vờ ngủ, cằm còn rụt vào trong chăn.Toàn bộ quá trình chỉ mất một giây.Lâm Trục: "..."Có một bà xã thích giả vờ ngủ, cậu có thể làm gì đây?Lâm Trục không suy nghĩ quá lâu, cậu lặng lẽ lấy điện thoại từ bàn tay nắm hờ của Nghiêm Nhược Quân, đầu ngón tay nhanh chóng gõ vài cái vào bàn phím số trên màn hình, nhập một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702762/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.