Lâm Trục thường xuyên tự hỏi...
Tiến độ của mình và Nghiêm Nhược Quân có phải là quá nhanh không?
Trước đây cậu chưa từng yêu đương, xung quanh toàn thấy những cặp đôi học trò, rõ ràng không có tính tham khảo. Mặc dù vậy, cậu cũng biết rằng các cặp đôi không nên phát triển quá nhanh...
Bước quá lớn, dễ đi tong.
Tuy nhiên, ngay lúc này.
Người đàn ông đứng dưới ánh đèn đường, một tay cầm bể sứa, cánh tay co lại khiến ống tay áo vest trượt xuống vài phân, để lộ một đoạn cổ tay mảnh mai. Bên trong in vài vết bầm đỏ sẫm.
Khi nói chuyện, anh luôn khẽ cụp mắt, chăm chú nhìn bể sứa trong tay, rất lâu không ngẩng đầu nhìn bạn trai nhỏ một cái.
Nhưng ánh mắt Lâm Trục vẫn không hề rời đi.
Cậu không hợp thời điểm mà nghĩ: Hình như Nghiêm Nhược Quân trông không còn thẳng thắn và quyết đoán như lúc mới quen nữa, không chỉ lời nói mang chút hàm ý, mà ngay cả cử chỉ cũng toát lên vẻ kín đáo.
Thậm chí có chút gượng gạo một cách kỳ lạ.
Gió đêm đầu thu rất dữ dội, thổi mạnh vào người, Lâm Trục đứng ở đầu gió, chỉ cảm thấy mình như một que củi khô, gió thổi qua là cậu bùng cháy lách tách.
Có lẽ vì cậu im lặng quá lâu, Nghiêm Nhược Quân khẽ c*n m** d***, ngẩng mắt nhìn cậu một cái, rồi dùng bàn tay rảnh rỗi v**t v* cổ cậu, đổi lời:
"Lần sau nói đi. Gió lên rồi, em lên lầu trước đi."
Giọng điệu vẫn lạnh lùng, thản nhiên như thường.
Lâm Trục lại như nghe ra điều gì đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702746/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.