Buổi chiều, mặt trời dịch chuyển về phía tây.
Bức tường kính của tòa nhà văn phòng cao tầng phản chiếu bầu trời, khúc xạ ánh sáng chói chang, thỉnh thoảng có một chú chim bay qua, hệt như một ngôi sao băng ban ngày đang lao xuống.
Trong văn phòng Tổng giám đốc của Tòa nhà Nghiêm Thị.
Nghiêm Nhược Quân nâng cốc cà phê lên nhấp một ngụm, vị đắng chát lan tỏa trong khoang miệng, k*ch th*ch những dây thần kinh mệt mỏi, uể oải.
Anh lướt chuột.
Đúng lúc này, cánh cửa văn phòng bị đẩy ra, một giọng nói quen thuộc u uất vang lên: "Cậu có thấy trên mạng đang nói gì không?"
"Không chỉ trên mạng đâu, lúc nãy tôi đi qua, mấy nhân viên dưới quyền cậu cứ lén nhìn biểu cảm của tôi, thật là..."
Nghiêm Nhược Quân đặt cốc cà phê xuống, liếc nhìn người đàn ông đang ngồi phịch xuống ghế sofa: "Sao giờ này mới đến? Tôi sắp tan làm rồi."
Vừa dứt lời.
Lâm Tu Kiệt ngẩng đầu nhìn cửa sổ sát đất phía sau anh, rồi cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, xác nhận lúc này mới hơn 4 giờ, ngạc nhiên nói:
"Mới mấy giờ mà tan làm gì??"
Nghiêm Nhược Quân nhẹ nhàng nói: "Cậu còn có thời gian chạy đến đây thì sao tôi lại không thể tan làm?"
Mặc dù nói vậy, nhưng cả hai đều không phải là người đi muộn về sớm, thời gian này thậm chí còn tăng ca làm việc như những chiến sĩ thi đua, chỉ để thực hiện điều mà tuyên bố đã nói...
Chia tay trong hòa bình, tự do kết hôn.
Thực ra, họ chưa bao giờ thực sự ở bên nhau.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702740/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.