Trong phòng chăm sóc đặc biệt có điều hòa với nhiệt độ ổn định.
Vì vậy Lâm Trục không lo Nghiêm Nhược Quân sẽ bị cảm lạnh.
Kết thúc quá trình trấn an dài đằng đẵng, cậu thẳng lưng lên, thu hết cảnh tượng dưới thân vào tầm mắt, ngược lại còn lo người đàn ông có bị sốt quá cao hay không.
Nghĩ vậy, cậu dứt khoát đưa tay sờ lên khuôn mặt đang hơi thất thần của Nghiêm Nhược Quân... Nhiệt độ sờ vào vẫn bình thường, ít nhất là tốt hơn nhiều so với lúc cậu mới vào.
Chỉ là lòng bàn tay vừa chạm vào da thịt người đàn ông, anh đã vô thức rụt lại.
Trông như thể không chịu nổi đụng chạm.
Cũng không hẳn.
Ít nhất Lâm Trục đã chạm vào rất nhiều chỗ rồi.
Cậu đã thực hiện ít nhất ba mươi phút xoa bóp trấn an cho người đàn ông, và đặc biệt chú ý đến tuyến thể của đối phương, kỹ thuật ấn nắn đã được cải thiện đáng kể trong thời gian ngắn.
Lâm Trục lại nhìn chiếc máy theo dõi trên cánh tay anh.
Màn hình điện tử vẫn phát ra ánh sáng đỏ nguy hiểm, nhưng các chỉ số đã giảm xuống bốn năm trăm, và vẫn đang tiếp tục giảm, xem ra cũng không còn xa mức an toàn nữa.
Lâm Trục lặng lẽ thở ra một hơi.
Lúc này, dường như hệ thống tuần hoàn thanh lọc không khí trong phòng bệnh trở thành vật trang trí vô dụng, toàn bộ không gian đã bị mùi gió biển và thuốc lá bạc hà xâm chiếm.
Trong đó, còn pha trộn một mùi vị vi diệu khác.
Nghiêm Nhược Quân nằm một lúc, ánh mắt mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702726/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.